Tuổi thơ xinh đẹp biết bao
Hồn nhiên trong sáng, dạt dào tình thương
Đời vui như giữa thiên đường
Như trang giấy trắng, chưa vương bụi trần...
Thế rồi tuổi thơ lùi dần
Cuốn sách gấp lại, từng phần từng trang
Vào đời hớn hở rộn ràng
Tưởng đâu cuộc sống, dể dàng trong tay.
Đời tôi chẳng gặp vận may
Do tôi kém phước ... đắng cay vô vàn
Đêm đêm trằn trọc thở than
Thương Cha thương Mẹ, gian nan nuôi mình.
Con đông mà chỉ mưu sinh
Ruộng vườn cày cấy, bùn sình lấm thân
Mùa đông Đĩa cắn nát chân
Vậy mà hạnh phúc, quây quần bên nhau.
Giờ đây cuộc sống sang giàu
Nhưng sao nhạt nhẻo... xót đau vô vàn ...!
12.05.2016
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét