Thứ Năm, tháng 10 22, 2020

Thương Miền Trung

 Mỗi năm đến độ thu sang 

Miền trung lũ lụt, xóm làng ngập sâu 

Không hiểu nước từ nơi đâu 

Đột nhiên kéo tới, gieo sầu nhân gian.


 Nhiều người kiệt sức khóc than 

Thiếu ăn thiếu uống, nát tan cõi lòng 

Nước mắt tuôn chảy thành dòng

 Kêu trời chẳng thấu, chìm trong thủy triều.


 Tài sản nhà cửa tiêu điều 

Lũ tạo biển nước, ngập nhiều vùng quê 

Mang theo đói rét tái tê 

Mây đen bao phủ, mọi bề miền trung. 


 Thiên tai không hề bao dung

 Chúng đã tiêu hủy, từng vùng từng nơi 

Làm làng xóm, thành biển khơi 

Gieo rắc đau khổ, bao đời chưa ngưng. 


 Miền trung bão lụt không ngừng 

Cầu xin trời đất, thôi đừng nổi điên

 Hãy tạo mưa nắng dịu hiền

 Bình an trải rộng, khắp miền trung du !


22.10.2020

HOANGHAI




Chủ Nhật, tháng 10 18, 2020

Nhớ Mẹ Hiền

Chiều thu nhìn về cuối trời

 Nỗi niềm thương nhớ, đầy vơi trong lòng 

Biết bao nhiêu nỗi hoài mong

 Đêm đêm thao thức, ròng ròng lệ rơi. 


 Tình Mẹ rộng tựa biển khơi 

Quê hương chốn ấy, là nơi ngọt ngào

 Tình quê êm ấm dạt dào 

Ngày mong đêm nhớ, chiêm bao cũng về.


 Tuổi thơ có Mẹ cận kề 

Biết bao kỷ niệm, chẳng hề nhạt phai 

Qua bao ngày tháng năm dài 

Tình Mẹ cao cả, chẳng ai sánh bằng. 


 Nhiều đêm ngắm gió nhìn trăng 

Trong lòng xao xuyến, Chị Hằng vẫn đây 

Dường như cuối nẻo tầng mây 

Mẹ vẫn ở đó... thân gầy như xưa.


 Lệ buồn lại tuôn như mưa 

Thương Cha nhớ Mẹ, vẫn chưa nguôi lòng

 Cầu Phật độ toại ước mong

 Cho Cha Mẹ được, thong dong Niết bàn.


 18.10.2020

 HOANGHAI



Thứ Hai, tháng 10 12, 2020

Thương Cha

Con nhớ Cha lắm Cha ơi 

Thương Cha tần tảo, một đời vì con

 Vất vả xuống biển lên non 

Trèo đèo lội suối... héo mòn lệ rơi.


 Nếp nhăn in dấu cuộc đời 

Màu da sạm nắng, đội trời gió sương

 Sờn vai mòn gót dặm đường 

Lo toan mọi việc, đêm trường thâu canh. 


 Bàn tay chai cứng cũng đành 

Thân phơi mưa nắng, trở thành thói quen

 Đời Cha chẳng biết bon chen

 Cần cù lao động, sức hèn cũng cam. 


 Nhà nông... ai cũng phải làm 

Thức khuya dậy sớm, chiều lam chưa về

 Bao nhiều công việc nặng nề 

Cha đều gánh vác, chẳng hề van than... 


 Nhìn đời... thấu khổ nhân gian 

Tình Cha nghĩa Mẹ, ngút ngàn trời mây

 Dẫu cho đi khắp đó đây 

Sinh thành dưỡng dục, ơn nầy chớ quên !


 12.10.2020 

 HOANGHAI





Thứ Ba, tháng 10 06, 2020

Đời Như Trăng

Đời người hợp rồi lại tan 
Muôn màu muôn vẻ, miên man đọa đày 
Mấy ai sống trên đời này
 Không buồn không khổ, tháng ngày an vui.

 Đôi khi nhìn tới nhìn lui 
Trong lòng cảm thấy, ngậm ngùi xót xa
 Biết rằng muôn sự do ta 
Nhưng sao biết được, nợ xa nợ gần. 

 Xuân qua Thu đến bao lần 
Lòng ta luôn muốn, vẹn phần hân hoan 
Trọn niềm hạnh phúc kết đoàn 
Vui như ngày tết, vẹn toàn trăng thu. 

 Nhưng đời là cõi phù du 
Trăng tròn trăng méo, trăng lu trăng mờ 
Đôi khi thay đổi không ngờ 
Nhật nguyệt che khuất, phải chờ sáng lên.

 Cầu mong Chư Phật ơn trên 
Độ trì nhân loại, vững bền an vui 
Người người an hưởng ngọt bùi 
Hạnh phúc êm ấm, niềm vui tràn đầy !

 06.10.2020
 HOANGHAI