Thứ Tư, tháng 12 31, 2014

Chúc Mừng Năm Mới 2015


Pháo hoa sáng rực bầu trời
Chào mừng năm mới, dâng lời chúc nhau
Năm mới thay đổi sắc màu
An Lành Hạnh Phúc, trước sau vẹn tròn...

Công danh vượt ngưỡng vàng son
Thân Tâm An lạc, chẳng còn lo chi
Người người hướng tới Từ Bi
Đẹp đời đẹp Đạo, bước đi vững vàng...

Nhà nhà phú quí cao sang
Niềm vui trãi rộng, xóm làng bình yên
Hạnh phúc trãi khắp mọi miền
Ung dung tự tại, an nhiên muôn đời ...!

01.01.2015
HOANGHAI

Thứ Ba, tháng 12 30, 2014

Đau Xót Cho Đời


Nhiều Người hằng vẫn đợi chờ
Tấm lòng nhân ái... từng giờ từng giây
Bởi vì cuộc sống nơi đây
Thiếu thốn mọi thứ... đời đầy xót xa...

Bệnh Phong tàn phá người ta
Mất tay mất cẳng... nên ra nổi này
Cuộc sống như bị đoạ đày
Mong nhờ hơi ấm... bàn tay nhân từ.

Đời người như thực như hư
Bến trong bến đục... trầm tư lặng lời
Xác thân ta được thảnh thơi
Đã là tốt phước... giữa nơi Ta Bà...

Nhìn người ngẫm nghĩ lại ta
Sáu căn đầy đủ, kiếm ra đồng tiền
Cớ sao cứ mãi buồn phiền
Tham- Sân- Si- Hận... nối liền với nhau ...

Dõi theo ánh sáng Đạo màu
Tu Tâm Dưỡng Tánh, khổ đau vơi dần
Phước Đức tích tụ đầy thân
Tương lai tươi đẹp... lại gần ta hơn ...!

30.12.2014
HOANGHAI


Thứ Sáu, tháng 12 26, 2014

Bỏ Mê Trở Gót


Con người sống giữa trần gian
Mơ hoa lạc lối... lầm than cũng nhiều
Biết rằng chẳng sống bao nhiêu
Vẫn vương sầu khổ... bởi Yêu Ghét Thù...

Đường trần nào có âm u
Bỏ mê trở gót... biết tu hết sầu
Lạc bước chẳng biết về đâu
Sanh Lão Bệnh tử... đau sầu mê linh.

Đạo vàng rực rỡ quang vinh
Đường về lạc quốc, lung linh ánh vàng
Vì sao ta vẫn không màng
Để chuốc lấy khổ ... rõ ràng u mê...

Hãy chọn cho mình lối về
Tây phương cực lạc... tràn trề niềm vui
Thiên thu thọ hưởng ngọt bùi
Thoát vòng sanh tử... an vui đời đời ...!

26.12.2014
HOANGHAI


Thứ Năm, tháng 12 25, 2014

Tĩnh Giấc


Mới đó mà ta đã nửa đời
Tìm về Chánh Pháp chẳng buông lơi
Chuông Chùa gõ nhịp lòng thư thái
Mạnh khoẻ Tâm An... sống tuyệt vời !

25.12.2014
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 12 24, 2014

Mẹ Vẫn Còn Đây

Mẹ là tốt nhất trên đời
Làm sao tả xiết... những lời yêu thương
Dù cho cực khổ trăm đường
Miếng ngon điều tốt... Mẹ nhường phần con...

Đời Mẹ chỉ một lòng son
Công Dung Ngôn Hạnh, vẹn tròn mọi bên
Mẹ có ý chí vững bền
Vượt mọi gian khó... đứng lên với đời...

Khi con vừa biết nói cười
Mẹ đã khuyên dạy, đạo người nghĩa nhân
Dìu dắt con từng bước chân
Soi đường chỉ lối... chuyên cần siêng năng.

Mẹ thường khuyên dạy con rằng
Tình thân trân trọng... kim bằng nâng niu
Muốn no cần phải chắt chiu
Tiêu xài lãng phí... cơm thiu chẳng còn...

Giờ đây Mẹ đã khuất non
Những lời của Mẹ... vẫn còn trong Tâm !

23.12.2014
HOANGHAI




Thứ Sáu, tháng 12 19, 2014

Mãnh Đời Bất Hạnh



Cảm ơn mái ấm nhỏ xinh
Cho em cuộc sống, đậm tình nghĩa nhân
Bởi em thiếu thốn tình thân
Bẩm sinh khiếm khuyết... em cần trợ duyên...

Lạnh giá trãi khắp cao nguyên
Gió đông nhè nhẹ, nối liền mưa sa
Chợt nghe những tiếng khóc oà
Lòng nghe quặn thắt... xót xa cho đời.

Bao số phận, từ mọi nơi
Bị đời quên lãng... bỏ rơi lạnh lùng
Bởi vì khuyết tật điên khùng
Nương nhờ mái ấm... sống cùng với nhau.

Gia Lai Cộng Đoàn tươi màu
Nối tình nhân ái... dịu đau cho người
TỪ TÂM thiện nguyện xinh tươi
Vòng tay giang rộng... nụ cười nở hoa...

Cầu mong trên chốn Ta Bà
Người người hướng thiện, bỏ ra chút tiền
Giúp đỡ các cháu tật nguyền
Ấm đời bất hạnh ... giữa miền gió sương...!

19.12.2014
HOANGHAI




Chuyến Xe Nhân Ái 2



Lần đầu đến thăm Gia Lai
Cả đoàn NHÂN ÁI không ai không mừng
Bởi đoàn đã đến phố rừng
Trao quà Từ Thiện cho từng bệnh nhân...

Kết vòng tay, nối tình thân
Bệnh phong có dịp... lại gần với ta
Đẩy lùi đau khổ xót xa
Chung tay chung sức... xây hoa cuộc đời...

14.12.2014
HOANGHAI

" Chân thành cảm ơn các Đạo hữu Gia Lai đã trợ duyên cùng đoàn HOA NHÂN ÁI.
Mỹ Lệ Nguyễn Anh Lâu PhốNúi Hai Nguyen và tất các đồng Đạo Gia lai trong chuyến đi này... "

Đời Vấn Khổ


Tới thăm mấy trại Phong Cùi
Lòng ta cảm thấy... bùi ngùi xót xa
Bởi vì giữa chốn ta bà
Còn bao cảnh khổ... như là bệnh Phong...

Dòng đời vấn đục khơi trong
Sáu căn đầy đủ, thong dong an nhàn
Khiếm khuyết chịu cảnh cơ hàn
Mất tay mất cẳng... thân tàn khổ đau.

Đã tàn phế, khổ như nhau
Xã hội xa lánh... cháo rau chẳng còn
Tự mình vào núi lên non
Mong sao ấm bụng... chẳng còn sợ chi.

Chân khập khểnh, vẫn bước đi
Nén đau kiếm sống, phòng khi đói lòng
Ngày đêm vẫn cứ hoài mong
Bàn tay nhân ái... tới trong bản làng...

Đâu rồi ? những tấm lòng vàng
Chung tay chung sức, nhịp nhàng thân trao
Tuy rằng chẳng đáng là bao
Nhưng tình Nhân Ái... dạt dào mến thương...

Mai này khuất núi mờ sương
Phúc Đức để lại... cho đường cháu con
Phước lành sẻ không hao mòn
Dư âm Từ Thiện... mãi còn quanh ta...!

17.12.2014
HOANGHAI

Tâm Hương


Tay bưng một chén cơm đầy
Dâng lên cho Mẹ... giờ đây nơi nào ?
Tự nhiên lệ cứ tuôn trào
Lòng đau quặn thắt... nghẹn ngào nhớ thương...

Biết rằng đời là vô thường
Đâu ai tránh khỏi con đường phân ly
Nhưng lòng ta vẫn sầu bi
Bởi tình của Mẹ... chẳng chi sánh bằng...

10.12.2014
HOANGHAI

Thứ Ba, tháng 12 09, 2014

Cầu Mong


Ngày xưa còn ở quê nhà
Cơm canh đạm bạc, nhưng mà rất ngon
Bởi lúc ấy, Cha Mẹ còn
Trong vòng tay Mẹ... các con ngoan hiền...

Giờ đây đứng lặng bên hiên
Nhìn về quê Mẹ... lệ liền tuôn ra
Trong lòng chợt thấy xót xa
Khi không có Mẹ có Cha trên đời.

Biết bao nỗi nhớ đầy vơi
Trãi theo năm tháng, buông lơi sao đành
Công dưỡng dục, ơn sinh thành
Như trời như bể... trong lành biết bao.

Tình Mẹ quá đổi dạt dào
Răng long đầu bạc, con nào có quên
Tuy Mẹ đã về cõi trên
Nhưng con vẫn thấy... Mẹ bên con hoài.

Mẹ ơi ! dưới chân Phật đài
Con cầu mong Mẹ, theo Ngài Thích Ca
Thoát nghiệp sanh tử xót xa
Về miền Cực lạc... đó là Tây Phương !

09.12.2014
HOANGHAI




Thứ Sáu, tháng 12 05, 2014

MẸ ƠI

Từ khi con được làm người
Mẹ nuôi khôn lớn, mấy mươi năm trường
Mẹ cho con cả trời thương
Dạy con tu chí... nhịn nhường nghĩa nhân...

Mẹ răn bền chí chuyên cần
Nâng niu trân trọng, tình thân bạn bè
Mẹ là bóng mát chở che
Ngăn cản giông tố... nắng hè khô khan...

Đời Mẹ dẫu lắm gian nan
Mẹ luôn chấp nhận, chẳng than chẳng phiền
Tâm Mẹ tựa một vị tiên
Nhân từ độ lượng... dịu hiền bao dung...

Tình Mẹ bao la điệp trùng
Đời không có Mẹ, mịt mùng buồn đau
Mẹ là ánh sáng muôn màu
Dìu dắt con trẻ... trước sau vẹn tròn...

Mẹ ơi ! Tuy Mẹ không còn
Nhưng hình bóng Mẹ, trong con sáng ngời
Cầu mong Mẹ ở trên trời
Về miền Cực Lạc... thảnh thơi An lành !

05.11.2014
HOANGHAI


Thứ Tư, tháng 12 03, 2014

Vì Sao Ta Khổ

Vì ta lắm mộng lắm mơ
Nên ta cứ mãi... ngẩn ngơ cõi lòng
Bao giờ hết mộng hoài mong
Thì ta mới được... thong dong an nhàn...

Trần gian đầy rẫy cơ hàn
Nhu cầu cuộc sống, vô vàn nỗi lo
Dẫu ta đã được ấm no
Cũng không xua hết... đắn đo đủ điều.

Đời ta sống được bao nhiêu
Mà sao ta phải, chịu nhiều đắng cay
Phải chăng số phận an bày
Con người đành phải... giang tay đón chờ.

Lòng tham vô bến vô bờ
Được này muốn nọ... bao giờ mới yên
Nào danh vọng, nào kim tiền
Nó luôn thúc dục... triền miên tháng ngày...

Biết đủ mới là cách hay
Đừng nên tham quá... nợ vay chất chồng
Ta bà là chốn hư không
Nếu muốn An lạc ... ra công tu hành...!

03.12.2014
HOANGHAI