Thứ Sáu, tháng 2 21, 2014
Trèo Cao Té Nặng
Đừng vì mộng ảo giàu sang
Tham lam viễn tưởng, sang trang đổi đời
Để rồi ngửa mặt kêu trời
Buồn cho số phận... buông lời thở than !
Quê nghèo vất vả gian nan
Chân bùn tay lấm... chứa chan nghĩa tình
Thân thương như ánh bình minh
Hương quê ngào ngạt, an bình quanh năm.
Vậy mà mơ tưởng xa xăm
Mong tìm cuộc sống... bạc trăm vàng rồng
Tưởng như giữa chốn thiên bồng
Muốn gì có nấy... viễn vông sự đời.
Thị thành là chốn ăn chơi
Mọi hành vi xấu... các nơi tụ về
Đua đòi tham vọng đam mê
Trèo cao té nặng... chán chê tơi bời.
Con người sống ở trên đời
Có vay có trả... xa rời được đâu
Phận An Tâm bớt buồn rầu
Đi Chùa lễ Phật... chẳng cầu cũng vui..!
21.02.2014
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét