Thứ Ba, tháng 2 18, 2014

Dưới Mái Tranh


Quê nghèo mái lá đơn sơ
Âm vang tiếng trẻ, tuổi thơ nô đùa
Xuân sang hè đến gió lùa
Quanh năm vất vả... vụ mùa hè đông !

Lớn lên lòng cứ ngóng trông
Làm sao khá giã, để không đói nghèo
Thế rồi quyết chí làm theo
Tha hương cầu thực, cheo neo một mình.

Cuộc sống cô đơn cực hình
Đất khách xứa lạ... nhớ tình hương quê
Đêm đêm cứ mãi ngóng về
Quê Cha đất Tổ, tràn trề yêu thương.

Ngày đêm tâm trí vấn vương
Bao năm xa cách, dặm trường thương đau
Miệng ăn thịt, nhớ cháo rau
Âm thầm thổn thức... trông mau trở về...

Phồn hoa phố thị bộn bề
Nhưng sao lòng vẫn, không hề nhạt phai
Nhà nghèo ăn sắn ăn khoai
Mà sao cuộc sống... vui hoài trong tâm... !

18.02.2014
HOANGHAI



Không có nhận xét nào: