Thứ Hai, tháng 1 28, 2013

ĐỔI ĐỜI

Mặt trời ngã bóng về tây
Từng đàn chim nhỏ theo bầy bay đi
Tiếng kêu líu lo rầm rì
Như một điệu nhạc, thầm thì lạ tai .

Xóm làng vắng bóng gái trai
Đường làng thưa thớt, một hai người già
Tay xách bó rau giỏ cà
Bước đi vội vã, như là chạy đua.

Tuy rằng chưa phải ngày mùa
Nhà nông bận rộn, chẳng thua kém gì
Trai tráng bỏ quê ra đi
Tha phương cầu thực, chỉ vì miếng ăn.

Ngày xưa quê nghèo khó khăn
Ngày nay đã có, nệm chăn ấm lòng
Nhà lầu mọc lên giữa đồng
Đường làng ngõ xóm, bê tông thẳng hàng.

Nhiều nhà xây dựng khang trang
Cuộc sống sung túc, bạc vàng thừa dư
Con cái học tập tánh hư
Ăn chơi bài bạc, vô tư cả ngày.

Dối gian lấn chiếm thẳng ngay
Lòng tham trỗi dậy, đọa đày tấm thân
Hiếu nghĩa cứ vơi bớt dần
Nhìn mà đau xót, bước chân lệch đường.

Cầu mong trời rủ lòng thương
Ban cho nhân thế, muôn phương an bình
Thôn quê chất phát chân tình
Giữa tròn đạo nghĩa, bóng hình thủy chung !

28.01.2013
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 1 12, 2013

NHỚ XƯA


Lớn lên từ mảnh đất Cha
Quê hương ta đó, thiết tha mặn nồng
Tuy rằng vất vả ruộng đồng
Nhưng tình chân thật, chất chồng yêu thương.

Từ ngày cất bước tha phương
Biết rằng sẽ trãi nhiều đường khó đi
Nhưng lòng đã quyết ngại chi
Quyết tâm bền chí, bước đi vững vàng.

Thành gia cuộc đời sang trang
Đất khách xứ lạ, ngỡ ngàng khó khăn
Nhiều khi lòng cũng trở trăn
Nhớ quê nhớ Mẹ, gối chăn nát nhàu.

Thế rồi vợ chồng bảo nhau
Dựng xây cơ nghiệp, mai sau vẹn toàn
Vượt qua bao cảnh cơ hàn
Cuối cùng cũng được an nhàn thảnh thơi.

Giờ đây nhớ quá người ơi
Nhớ quê nhớ cả khoảng trời ấu thơ !

12.01.2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 1 10, 2013

NGẪM


Ngẫm đời nhân nghĩa trước sau
Sống cho phải đạo, nghèo giàu chẳng sao,
Tình nghĩa thì phải thanh cao
Chữ Hiếu phải trọn, công lao sá gì.

Từ ngày chập chửng biết đi
Câu ca tiếng hát, đã ghi vào lòng
Dù nghèo, sống phải sạch trong
Giữ tâm tĩnh lặng, mới mong an nhàn.

Khi xưa đói khổ cơ hàn
Ngày nay sung túc, ngập tràn miếng ăn
Lúc xưa lạnh không đủ chăn
Ngày nay êm ấm, băn khoăn nỗi gì.

Vậy mà nhiều người quên đi
Cha Ông đã dạy, đừng vì miếng cơm
"Nghèo cho sạch, rách cho thơm"
Tích đức con cháu, cháo cơm để đời !

10.01.2013
HOANGHAI

Thứ Ba, tháng 1 01, 2013

CHÚC MỪNG NĂM MỚI


Năm mới đến với mọi nhà
Bầu trời sáng rực, pháo hoa muôn màu
Bạn bè gặp gỡ chúc nhau
Ấm êm hạnh phúc, nhanh mau phát tài .
Sống vui, khỏe mạnh miệt mài
Tài lộc tấp nập, rãi dài đầy sân .

01.01.2013
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 12 29, 2012

TÌNH THƠ 2


Tuy ta chưa phải là già
Nhưng đầu điểm bạc, sương pha hết rồi
Còn đâu trong dạ bồi hồi
Chỉ là thi họa, lấp bồi cùng thơ.

Ngày xưa tuổi trẻ mộng mơ
Ngày nay tuổi xế, làm thơ một mình
Thơ hay phải nói thơ tình
Ngọt bùi cay đắng, mê linh kiếp người.

Bao nhiêu sự việc trong đời
Câu ca tiếng hát, thành lời thơ ru.
Thả hồn theo gió vi vu
Thân tâm thanh thản, ngao du mây trời !

Ngày 29.12.2012
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 12 27, 2012

CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2013




Giữa khuya tiếng nhạc êm đềm
Đón chào năm mới, ngoài thềm xôn xao
Pháo hoa từng đợt rì rào
Sáng rực cả một trời sao thanh bình .

Trời như bừng sáng bình minh
Ban phát ánh sáng, lung linh cho đời
Chúc Người buồn khổ bớt vơi
Năm mới đầm ấm, lộc rơi đầy nhà .

27.12.2012
HOANGHAI

Thứ Hai, tháng 12 17, 2012

HẠNH PHÚC TRÀN TRỀ


Bình Minh vừa ló đằng đông.
Vợ tôi đã vội kêu chồng “anh ơi”.
Dậy đi trời đã sáng rồi.
Nhanh lên không khéo lại ngồi ngoài xa .

Thế là, tôi phải đi ra.
Ăn mặc nghiêm chỉnh như là đi Tây.
Tâm trạng hớn hở lâu nay.
Bây giờ mới được tận tay, ngắm nhìn .

Lên xe, một mạch, lặng thinh.
Sài gòn nhộn nhịp hàng nghìn xe qua.
Bến thành nhà hát nơi xa.
Là nơi trọng thể, để ta vui mừng .

Tới nơi cảnh vật tưng bừng.
Người đông như hội, lẫy lừng hoa tươi.
Mọi người vui vẻ tươi cười.
Đón mừng giây phút... đầu đời của con .

Tấm bằng màu đỏ như son.
Khi con đón nhận lòng Cha nghẹn ngào.
Bốn năm Đại học ước ao.
Giờ đây đã được tận trao tay mình .

Vợ tôi vui vẻ... nín thinh.
Mắt rưng rưng lệ, ngỡ mình đang mơ.
Tôi thì cứ mãi đứng chờ.
Đưa máy lên bấm, ghi giờ vinh quang .

Đằng sau, vợ tôi vội vàng.
Lau khô dòng lệ, ngỡ ngàng mình mơ.
Nhìn tôi, vẻ mặt ngẫn ngơ.
Dù là giây phút mong chờ đã qua .

Cuộc đời chẳng ước chi xa.
Con cháu học giỏi vậy là mừng vui.
Cho dù cực khổ mười mươi.
Khi con THÀNH ĐẠT... Vui cười thiết tha !

Sáng Tác Ngày 21.08.2011 Mừng ngày con trai của HOANGHAI nhận Bằng tốt nghiệp Đại học.

HOANGHAI

NHỚ ĐÔNG XƯA


Ngoài trời lất phất mưa bay
Sợi mưa trước gió, lung lay nhẹ nhàng
Bên hiên từng chiếc lá vàng
Nước rơi lộp bộp, ngỡ ngàng hư không.

Nhớ xưa bên bếp lửa hồng
Đông về sưởi ấm, tình nồng tình thân
Gia đình đầm ấm quây quần
Ngọt bùi chia sẽ, bội phần khắc ghi.

Thế rồi cất bước ra đi
Bôn ba khắp nẻo, quản gì khó khăn
Nhiều lúc thao thức trở trăn
Xa quê xa Mẹ, gối chăn nát nhàu.

Từ đó người cũng xa nhau
Bao mùa mưa nắng, nhạt màu tình xưa
Giờ đây nhìn những giọt mưa
Nhớ mùa đông ấy, như vừa hôm qua.

Chia ly lòng dạ xót xa
Đất khách lưu lạc, riêng ta một mình
Trong tâm in rõ bóng hình
Thân thương yêu dấu, ân tình chứa chan.

Quê hương... tình quá nồng nàn
Tha hương cầu thực, gian nan giữa đời,
Đông về nhớ quá ai ơi
Mong sao trở lại, khoảng trời khi xưa !

17.12.2012
HOANGHAI

Thứ Ba, tháng 12 11, 2012

MỪNG GIÁNG SINH

Giữa đêm chợt sáng chói lòa
Tin vui nhân loại, chan hòa tình thương
Trời đất dù phủ đầy sương
Vẫn nghe ấm lại, thiên đường Giáng Sinh .

Ánh nến soi rọi lung linh
Giữa khuya tiếng nhạc, xập xình hát ca
Du dương trầm bỗng bay xa
Âm thanh êm dịu, lòng ta an bình .

Trần gian cảm tạ thiên đình
Ban tặng năm mới, bóng hình đẹp tươi
Nhân loại lại nở nụ cười
Ấm êm hạnh phúc, người người an vui !

11.12.2012
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 12 07, 2012

NHỚ QUÊ NHÀ


Bao năm xa cách quê nhà
Bấy nhiêu ngày tháng, lệ sa ngậm ngùi
Tha hương ít thấy niềm vui
Nỗi buồn xa xứ, đủ mùi đắng cay.

Thế nhân từ xưa đến nay
Biết bao nỗi khổ, nợ vay trên đời
Đôi khi không nói thành lời
Trong lòng đau xót, rã rời ly hương.

Quê Mẹ miền đất thân thương
Nuôi ta khôn lớn, dẫn đường ta đi
Đất Tổ nơi ấy khắc ghi
Trong tâm nhớ mãi, ân thì sao quên.

Giờ đây ngước mặt nhìn lên
Mái đầu điểm bạc, đôi bên má gồ
Mà lòng vẫn nhớ sắn ngô
Khi xưa đói khổ, khoai khô khoai mài.

Giêng hai ăn độn dài dài
Cả làng cả xóm, ít ai no đầy
Người già yếu ớt hao gầy
Trẻ nhỏ đói kém, lất lây qua ngày.

Mẹ Cha vất vả cấy cày
Nuôi đàn con nhỏ, chỉ bày lớn khôn
Từ sáng sớm đến hoàng hôn
Ruộng vườn bận rộn, khoai môn lúa mì .

Cả đời chưa hưởng được chi
Đến lúc no đủ, lại đi về trời.
Công Cha nghĩa Mẹ trùng khơi
Mỗi khi nhớ lại, lệ rơi ngậm ngùi !

07.12.2012
HOANGHAI