Thứ Sáu, tháng 12 07, 2012
NHỚ QUÊ NHÀ
Bao năm xa cách quê nhà
Bấy nhiêu ngày tháng, lệ sa ngậm ngùi
Tha hương ít thấy niềm vui
Nỗi buồn xa xứ, đủ mùi đắng cay.
Thế nhân từ xưa đến nay
Biết bao nỗi khổ, nợ vay trên đời
Đôi khi không nói thành lời
Trong lòng đau xót, rã rời ly hương.
Quê Mẹ miền đất thân thương
Nuôi ta khôn lớn, dẫn đường ta đi
Đất Tổ nơi ấy khắc ghi
Trong tâm nhớ mãi, ân thì sao quên.
Giờ đây ngước mặt nhìn lên
Mái đầu điểm bạc, đôi bên má gồ
Mà lòng vẫn nhớ sắn ngô
Khi xưa đói khổ, khoai khô khoai mài.
Giêng hai ăn độn dài dài
Cả làng cả xóm, ít ai no đầy
Người già yếu ớt hao gầy
Trẻ nhỏ đói kém, lất lây qua ngày.
Mẹ Cha vất vả cấy cày
Nuôi đàn con nhỏ, chỉ bày lớn khôn
Từ sáng sớm đến hoàng hôn
Ruộng vườn bận rộn, khoai môn lúa mì .
Cả đời chưa hưởng được chi
Đến lúc no đủ, lại đi về trời.
Công Cha nghĩa Mẹ trùng khơi
Mỗi khi nhớ lại, lệ rơi ngậm ngùi !
07.12.2012
HOANGHAI
Nhãn:
TÂM SỰ ĐỜI TÔI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét