Thứ Hai, tháng 12 17, 2012

NHỚ ĐÔNG XƯA


Ngoài trời lất phất mưa bay
Sợi mưa trước gió, lung lay nhẹ nhàng
Bên hiên từng chiếc lá vàng
Nước rơi lộp bộp, ngỡ ngàng hư không.

Nhớ xưa bên bếp lửa hồng
Đông về sưởi ấm, tình nồng tình thân
Gia đình đầm ấm quây quần
Ngọt bùi chia sẽ, bội phần khắc ghi.

Thế rồi cất bước ra đi
Bôn ba khắp nẻo, quản gì khó khăn
Nhiều lúc thao thức trở trăn
Xa quê xa Mẹ, gối chăn nát nhàu.

Từ đó người cũng xa nhau
Bao mùa mưa nắng, nhạt màu tình xưa
Giờ đây nhìn những giọt mưa
Nhớ mùa đông ấy, như vừa hôm qua.

Chia ly lòng dạ xót xa
Đất khách lưu lạc, riêng ta một mình
Trong tâm in rõ bóng hình
Thân thương yêu dấu, ân tình chứa chan.

Quê hương... tình quá nồng nàn
Tha hương cầu thực, gian nan giữa đời,
Đông về nhớ quá ai ơi
Mong sao trở lại, khoảng trời khi xưa !

17.12.2012
HOANGHAI

Không có nhận xét nào: