. NHÂN VÀ DUYÊN
Vô tình gặp giữa Ta bà
Không duyên cũng nợ, đó là tất nhiên
Bao nhiêu được mất ưu phiền
Đều do kiếp trước, nối liền trả vay.
Sinh ra trắng cả hai tay
Ra đi bỏ hết, chẳng thay đổi gì
Vô thường chợt đến rồi đi
Ai ai cũng hiểu, nhưng vì cái thân.
Bao nhiêu sự việc xa gần
Nhu cầu cuộc sống, cũng cần lắm thay
Nhiều người đổi cả đời này
Chưa tìm được chút, vận may đổi đời.
Nào hay nghiệp báo không rời
Nhiều khi truyền kiếp, nợ trời phải qua
Nhân duyên cũng đó mà ra
Luân hồi vay trả, gần xa khác gì.
Tìm về nguồn cội Từ bi
Tâm lành ý thiện, bước đi nhẹ nhàng
An nhiên dưới ánh đạo vàng
Đời vui hạnh phúc, ngân vang khúc thiền !
30.04.2024
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét