Thứ Hai, tháng 12 17, 2012
HẠNH PHÚC TRÀN TRỀ
Bình Minh vừa ló đằng đông.
Vợ tôi đã vội kêu chồng “anh ơi”.
Dậy đi trời đã sáng rồi.
Nhanh lên không khéo lại ngồi ngoài xa .
Thế là, tôi phải đi ra.
Ăn mặc nghiêm chỉnh như là đi Tây.
Tâm trạng hớn hở lâu nay.
Bây giờ mới được tận tay, ngắm nhìn .
Lên xe, một mạch, lặng thinh.
Sài gòn nhộn nhịp hàng nghìn xe qua.
Bến thành nhà hát nơi xa.
Là nơi trọng thể, để ta vui mừng .
Tới nơi cảnh vật tưng bừng.
Người đông như hội, lẫy lừng hoa tươi.
Mọi người vui vẻ tươi cười.
Đón mừng giây phút... đầu đời của con .
Tấm bằng màu đỏ như son.
Khi con đón nhận lòng Cha nghẹn ngào.
Bốn năm Đại học ước ao.
Giờ đây đã được tận trao tay mình .
Vợ tôi vui vẻ... nín thinh.
Mắt rưng rưng lệ, ngỡ mình đang mơ.
Tôi thì cứ mãi đứng chờ.
Đưa máy lên bấm, ghi giờ vinh quang .
Đằng sau, vợ tôi vội vàng.
Lau khô dòng lệ, ngỡ ngàng mình mơ.
Nhìn tôi, vẻ mặt ngẫn ngơ.
Dù là giây phút mong chờ đã qua .
Cuộc đời chẳng ước chi xa.
Con cháu học giỏi vậy là mừng vui.
Cho dù cực khổ mười mươi.
Khi con THÀNH ĐẠT... Vui cười thiết tha !
Sáng Tác Ngày 21.08.2011 Mừng ngày con trai của HOANGHAI nhận Bằng tốt nghiệp Đại học.
HOANGHAI
Nhãn:
HẠNH PHÚC TRÀN TRỀ
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét