Thứ Năm, tháng 1 28, 2016

Có Nhân Có Quả

Con Tạo thì cứ xoay vần
Thời gian trôi mãi ... chẳng cần nghĩ suy
Cuộc đời cũng chẳng khác gì
Buồn Vui Sướng Khổ ... trôi đi mỗi ngày...

Tốt phước hạnh phúc đắm say
Vô phước buồn khổ, đắng cay ngậm ngùi...
Nếu ta chưa được an vui
Chưa dứt nghiệp củ... ngập vùi gian nan.

Gửi thân giữa chốn trần gian
Dụng tâm hành thiện, sẻ san ân tình
Thương xót cảnh khổ chúng sinh
Kết duyên tạo phước... sinh linh muôn loài.

Bởi đời chẳng ai giống ai
Mỗi cây một cảnh ... hai vai gánh gồng
Vì trong vô thỉ gieo trồng
Nên giờ trả nghiệp ... mà không hiểu gì...

Cậy nhờ ánh sáng Từ Bi
Dẫn đường chỉ lối, bước đi vững vàng
Lòng an... tâm cũng nhẹ nhàng
An vui nhờ ánh Đạo vàng sáng soi !

27.01.2016
HOANGHAI







Thứ Hai, tháng 1 25, 2016

Tự Tình Cuối Năm

Xuân đến rồi Xuân lại đi
Thời gian trôi mãi... chẳng khi nào ngừng
Còn ta như đang giữa chừng
Bốn mùa mưa nắng... còng lưng kéo Cày...

Phận người sướng khổ an bày
Niềm vui thì ít ... đắng cay có thừa
Bởi đời giãi nắng dầm mưa
Sinh Lão Bệnh Tử ... sớm trưa dày vò.

Lại còn bữa đói bữa no
Thức khuya dậy sớm, âu lo đủ điều...
Đời người sống được bao nhiêu
Mà sao ta phải chịu nhiều khổ đau...

Thôi thì ta hãy cùng nhau
Trở về bến Giác... Đạo màu sáng soi
Dụng tâm xoá bớt hẹp hòi
Tu Nhân Tích Đức... giống nòi vinh quang !

25.01.2016
HOANGHAI





Thứ Tư, tháng 1 20, 2016

Tình Quê Và Mẹ

Chiều chiều nhìn về cuối trời
Lòng ta lại nhớ ... về nơi sinh thành
Nhớ lối nhỏ, hàng Cau xanh
Khói bếp phủ kín, mái tranh mỗi chiều.

Luỹ tre trước ngõ liêu xiêu
Thân già uốn lượn, phù điêu giữa trời
Lá vàng ve vẫy rụng rơi
Như chào đón khách... gọi mời Xuân sang.

Lối vào Cau già thẳng hàng
Hoa Cau rơi rụng, trắng vàng đầy Sân
Đâu đây còn in dấu chân
Mẹ già chăm sóc ... ân cần từng cây...

Bên kia lủng lẵng chiếc dây
Treo cái Gàu nước ... còn đây thủa nào
Chợt nghe lệ muốn tuôn trào
Giếng nước của Mẹ... ngọt ngào biết bao...

Tình Quê quá đổi dạt dào
Tình Mẹ ấm áp, ai nào dễ quên
Dẫu cho cách trở đôi bên
Tình Quê Tình Mẹ ... vững bền thiên thu !

20.01.2016
HOANGHAI






Thứ Ba, tháng 1 19, 2016

Nỗi Niềm Sâu Lắng

Đời người vất vả mưu sinh
Mỗi người một kiểu, phận mình khác nhau
Người này vất vả cháo rau
Suốt ngày lặn lội ... ốm đau rã rời.

Người kia chạy tít chân trời
Bôn ba kiếm sống, cả đời xa quê
Trong lòng mong đợi ngày về
Quê Cha đất Tổ ... tràn trề yêu thương.

Cuộc sống những người tha phương
Mưu sinh kiếm sống... trăm đường gian nan
Biết bao cảnh khổ cơ hàn
Đất khách xứ lạ ... gian nan đủ điều...

Giờ đây có ăn có tiêu
Nếu còn Cha Mẹ... sẽ nhiều niềm vui
Chợt lòng đau nhói ngậm ngùi
Mồ côi buồn tủi ... sụt sùi lệ sa.

Cầu Phật gia hộ Mẹ Cha
Về miền Cực Lạc... phương xa an bình
Con Cháu giữa chốn Ba sinh
Muôn đời ghi nhớ Ân tình nặng sâu !

18.01.2016
HOANGHAI




Thứ Tư, tháng 1 13, 2016

Nhớ Ngày Xưa


Cuối năm nhìn về cuối trời
Nghe lòng thắt lại, rã rời tâm can
Ước gì quay ngược thời gian
Trở về thơ ấu ... chứa chan bao tình...

Ngày xưa cuộc sống an bình
Trong vòng tay Mẹ, lòng mình thảnh thơi
Mẹ lo mọi thứ trên đời
Ngày Lễ ngày Tết, vui chơi thoả lòng.

Đến khi học hành vừa xong
Bôn ba xa xứ, sống trong tủi buồn
Đêm đêm lệ cứ thầm tuôn
Thương Cha nhớ Mẹ... cội nguồn thiết tha.

Giờ đây tuổi đã chớm già
Trong lòng vẫn cứ ... nhớ nhà khi xưa
Mái lá che nắng che mưa
Cơm canh đạm bạc... muối dưa thủa nào...

Cuộc sống ấm cúng biết bao
Có Cha có Mẹ, dạt dào tình thương.
Giờ đây cách biệt âm dương
Lòng con thương nhớ... canh trường đêm thâu !

13.01.2016
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 1 08, 2016

Lo Hay Tham

Gửi thân giữa chốn ba sinh
Biết bao nhiêu việc... buộc mình phải lo
Nào là việc đói việc no
Việc nhà việc cửa ... đắn đo đủ điều...

Lại thêm việc ăn việc tiêu
Nhu cầu cuộc sống... và nhiều ước mơ
Để rồi tâm trí thẩn thờ
Trầm ngâm suy nghĩ... ngẩn ngơ một mình...

Nhiều người khổ ải điêu linh
Bởi vì tham vọng ... khổ mình mà thôi...
Đầy Niêu lại muốn đầy Nồi
Không hề biết đủ ... để rồi khổ đau...

Mấy ai trọn vẹn trước sau
Được này mất nọ, khác nhau sự đời.
Tịnh tâm - Hỷ Xã - Buông lơi
Cho lòng nhẹ nhỏm... cho đời an nhiên.

Mai này đất Phật cõi Tiên
Tây Phương Cực Lạc... là miền ta đi
Nơi ấy... không lo âu gì
An Nhiên Tự Tại... chẳng chi vướng lòng !

09.01.2016
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 1 06, 2016

Bình Tâm An Lạc

Niềm vui không ở đâu xa
Mà luôn ẩn hiện... quanh ta mỗi ngày
Nếu ta giang rộng vòng tay
Nhân từ độ lượng... chuyễn xoay thế thời...

Con người sống ở trên đời
Tham - Sân - Si - Hận, không rời khỏi thân
Nó theo ta từng bước chân
Đợi lúc có dịp ... dần dần phát sinh.

Nên ta phải giữ Tâm bình
Giảm Sân trừ Hận, lòng mình mới an
Giãi nghiệp đời hết cơ hàn
Trí tuệ sáng suốt... tiêu tan ưu phiền.

Buông lơi danh vọng kim tiền
Tịnh tâm nuôi dưỡng, tánh hiền trong ta
An vui sẻ tới đầy nhà
Ấm êm hạnh phúc, toả ra bốn mùa ...!

05.01.2016
HOANGHAI


Thứ Bảy, tháng 12 26, 2015

Khi Bóng Xế Chiều


Bóng chiều ngấp nghé đầu non
Những tia ánh sáng vẫn còn vươn xa
Dường như không muốn nhạt nhoà
Nên cố len lỏi... toả ra giữa trời...

Con người sống ở trên đời
Cũng như ánh sáng mặt trời mà thôi
Sáng - Trưa - Chiều - Tối - luân hồi
Hết ngày xinh đẹp... thế rồi đến đêm.

Bình minh trong sáng êm đềm
Tuổi thơ cũng vậy, dịu mềm sạch trong
Trưa về trời sẻ nắng hong
Sức sống mãnh liệt... ước mong đủ điều.

Đến khi trời ngã bóng chiều
Vạn vật cằn cỗi... chịu nhiều nắng mưa
Sức khoẻ giảm sút hơn xưa
Vòng đời ngắn lại... tóc thưa bạc màu.

Trong tâm hiểu rõ trước sau
Tìm nơi Nương tựa... muốn mau Tu hành
Mong rằng đời đẹp long lanh
Ngày về Cực Lạc... An Lành Thiên Thu !

25.12.2015
HOANGHAI



Thứ Năm, tháng 12 24, 2015

PHƯỚC VÀ HOẠ

Tốt phước sẻ được vuông tròn
Giàu sang phú quí, cháu con thuận hoà.
Vô phước đau khổ khóc la
Đói khát bệnh tật ... xót xa U buồn...

Việc chi cũng có cội nguồn
Cho dù khôn khéo... lách luồn ra sao
Tạo Nghiệp ắt mang Quả vào
Gieo gì gặt nấy ... nợ nào mất đâu...

Nhiều người muốn hết khổ sầu
Vào Chùa lạy Phật, mong cầu bình an
Nhưng sao thoát khỏi gian nan
Bởi còn Duyên Nợ... chưa tan Nghiệp trần.

Luân hồi Nhân Quả xoay vần
Biết Tu Giãi Nghiệp... rất cần về sau
Vậy nên... tay hãy khuyên nhau
Buông Xã - Hành Thiện... sẻ mau An Lành !

23.12.2015
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 11 29, 2015

Mẹ Tôi


Sinh ra đã phận làm nông
Suốt đời chỉ biết, gieo trồng lúa khoai
Mò cua - Bắt ốc - Bắt trai
Lặn lội dưới ruộng ... sớm mai tới chiều...

Nghề nông kiếm được bao nhiêu
Chỉ mong có đủ, chi tiêu hằng ngày
Nuôi con từ chính bàn tay
Gieo trồng lúa ruộng, cấy cày mà nên.

Suốt đời Mẹ vẫn không quên
Khuyên dạy Con Cháu, đáp đền công ơn
Đạo Lý - Nhân Nghĩa - chớ sờn
Tu Nhân Tích Đức... giàu hơn bạc tiền...

Mưu sinh đây đó mọi miền
Nhớ lời Mẹ dạy ... ta liền tĩnh ra
Những lời nói, những câu ca
In sâu nỗi nhớ... theo ta suốt đời...

Lòng con thương nhớ rã rời
Gần ngày Giổ Mẹ ... lệ rơi ngậm ngùi...
Cầu mong Mẹ được An Vui
Lạc Quốc An hưởng, ngọt bùi thiên thu !

19.10.2015 ( ÂL )
HOANGHAI