Thứ Hai, tháng 1 25, 2016

Tự Tình Cuối Năm

Xuân đến rồi Xuân lại đi
Thời gian trôi mãi... chẳng khi nào ngừng
Còn ta như đang giữa chừng
Bốn mùa mưa nắng... còng lưng kéo Cày...

Phận người sướng khổ an bày
Niềm vui thì ít ... đắng cay có thừa
Bởi đời giãi nắng dầm mưa
Sinh Lão Bệnh Tử ... sớm trưa dày vò.

Lại còn bữa đói bữa no
Thức khuya dậy sớm, âu lo đủ điều...
Đời người sống được bao nhiêu
Mà sao ta phải chịu nhiều khổ đau...

Thôi thì ta hãy cùng nhau
Trở về bến Giác... Đạo màu sáng soi
Dụng tâm xoá bớt hẹp hòi
Tu Nhân Tích Đức... giống nòi vinh quang !

25.01.2016
HOANGHAI





Không có nhận xét nào: