Thứ Bảy, tháng 12 26, 2015
Khi Bóng Xế Chiều
Bóng chiều ngấp nghé đầu non
Những tia ánh sáng vẫn còn vươn xa
Dường như không muốn nhạt nhoà
Nên cố len lỏi... toả ra giữa trời...
Con người sống ở trên đời
Cũng như ánh sáng mặt trời mà thôi
Sáng - Trưa - Chiều - Tối - luân hồi
Hết ngày xinh đẹp... thế rồi đến đêm.
Bình minh trong sáng êm đềm
Tuổi thơ cũng vậy, dịu mềm sạch trong
Trưa về trời sẻ nắng hong
Sức sống mãnh liệt... ước mong đủ điều.
Đến khi trời ngã bóng chiều
Vạn vật cằn cỗi... chịu nhiều nắng mưa
Sức khoẻ giảm sút hơn xưa
Vòng đời ngắn lại... tóc thưa bạc màu.
Trong tâm hiểu rõ trước sau
Tìm nơi Nương tựa... muốn mau Tu hành
Mong rằng đời đẹp long lanh
Ngày về Cực Lạc... An Lành Thiên Thu !
25.12.2015
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét