Hiển thị các bài đăng có nhãn TÂM SỰ ĐỜI TÔI. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn TÂM SỰ ĐỜI TÔI. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, tháng 5 14, 2014

Ngày Cha Đi


Nhìn về đất Tổ xa xa
Lòng con thương nhớ, về Cha vô cùng
Cha đi đông ấy lạnh lùng
Con cháu thương tiếc... não nùng tâm can !

Dưới căn nhà nhỏ ba gian
Một đàn con nhỏ, khóc than kêu trời
Từ nay sống ở trên đời
Chúng con vĩnh viễn, mất người Cha yêu.

Vắng Cha mọi vật tiêu điều
Khung cảnh ảm đạm... bóng chiều âm u
Trời như phủ kín mây mù
Con như chết đứng... tai ù mắt cay...

Các con được như hôm nay
Nhờ Cha cực khổ, cấy cày nuôi con
Thân già vất vả héo hon
Lên rừng xuống biển... lại còn ruộng nương.

Nhớ Cha lòng dạ xót thương
Đời Cha chỉ có, mắm tương qua ngày
Cả đời chưa được no say
Vậy mà Cha phải... sớm quay về trời...

Con thương Cha quá Cha ơi
Cầu mong Cha được, thảnh thơi Niết Bàn
Giải thoát khổ ải lầm than
Muôn đời muôn kiếp, Phật ban phước lành !

14.05.2014
HOANGHAI





Chủ Nhật, tháng 5 04, 2014

Chớm Già


Đôi khi thấy mình đã già
Chân rung gối mỏi... ngỡ là bệnh chi
Hỏi đời ? rằng có mấy khi
Con người trẻ mãi... bước đi vững vàng !

Khi xưa phong độ đàng hoàng
Giờ đây nhăn nhó, ngỡ ngàng sương pha
Phải chăng đời đã về già
Chân tay chậm chạp... khiến ta vụng về.

Tâm hồn còn trẻ hết chê
An nhiên tự tại, tràn trề yêu thương
Lại thêm vốn yêu văn chương
Ngày đêm thi phú... gió sương chẳng sờn.

Ngẫm đời có gì quý hơn
Khi Tâm An Lạc... vui đờn hát ca
Con cháu nên cửa nên nhà
Tuy tóc điểm bạc... nhưng mà lòng vui !

04.05.2014
HOANGHAI



Thứ Năm, tháng 5 01, 2014

Nhớ Mẹ Yêu


Mẹ yêu con nhất trên đời
Mẹ cho con cả, một trời yêu thương
Mẹ có nghị lực phi thường
Vì con chẳng quản... gió sương bão bùng !

Giờ đây cách trở muôn trùng
Âm dương hai nẻo, não nùng tâm can
Mẹ ơi ! thương nhớ vô vàn
Lòng con nhớ Mẹ... lệ tràn bờ mi.

Ngày con chập chững biết đi
Hạnh phúc tràn ngập... ôm ghì Mẹ hôn
Đến khi con vừa lớn khôn
Mẹ lo sự nghiệp... danh môn đàng hoàng.

Con như chú chim ra ràng
Bay khỏi tay Mẹ, ngỡ ngàng chia xa
Ra đi, nhớ Mẹ, nhớ nhà
Lòng luôn tâm tưởng... dưa cà Mẹ quê.

Đến khi no đủ tràn trề
Mong được có Mẹ... Mẹ về trời cao
Tiếc thương lệ lại tuôn trào
Còn đâu bên Mẹ... ngọt ngào như xưa...!

01.05.2014
HOANGHAI





Thứ Sáu, tháng 4 25, 2014

Yêu Kéo Cày


Hằng ngày bận rộn bộn bề
Vì rằng công việc, chẳng hề giảm đi
Muốn buông nào có dễ gì
Nhu cầu cuộc sống... có khi tăng dần !

Nhìn xa rồi lại nhìn gần
Chúng ta sống bởi, người thân quanh mình
Làm sao trọn vẹn nghĩa tình
Cả nhà vui vẻ... lòng mình cũng an.

Chăm lo cuộc sống sẻ san
Cái ăn cái mặc, muôn vàn khó khăn
Nhiều đêm trằn trọc trở trăn
Cả đời lao động... nhọc nhằn chưa yên.

Khoé mắt giờ đã in viền
Chân chim bám víu... nối liền sương pha
Tuy tuổi chưa phải đã già
Sức khoẻ giảm sút... mắt hoa thân gầy.

Làm sao buông xã được đây ?
Khi tình thân thuộc, tràn đầy yêu thương
Lòng còn nặng nghĩa vấn vương
Hai vai trĩu nặng... dặm trường thời gian...

Tấm thân vất vả cơ hàn
Mấy mươi năm vẫn... chưa tàn cuộc chơi
Nay lòng muốn tìm thảnh thơi
Không còn lo nghĩ... chuyện đời đói no.

Vậy mà trời vẫn chưa cho
Miếng ăn cái mặc, nhỏ to đủ điều
Nên ta vẫn phải làm nhiều
Để mà có cái... chi tiêu hằng ngày.

Vậy nên đầu bảo cái tay
Cố sức lên nhé... cơ may còn nhiều
Còn sống còn ăn còn tiêu
Tâm Buông lòng vẫn... cứ yêu kéo cày...!

25.04.2014
HOANGHAI

Thứ Ba, tháng 4 08, 2014

Hương Quê



Về quê uống bát chè xanh
Hương vị thơm ngọt, đọng thành dư âm
Bởi đó... cội nguồn tình thâm
Là chùm khế ngọt... trong tâm nhớ hoài !

Quê hương chỉ một không hai
Mỗi nơi đều có, một vài đặc trưng
Dù là miền biển, núi rừng
Cũng mang đặc sắc... của từng miền quê.

Nơi ấy... là chốn đi về
Họ hàng chòm xóm, tràn trề yêu thương
Tình thân cao đẹp phi thường
Sắc quê tươi thắm, vấn vương trong lòng...

Tha hương ai cũng ước mong
Thường xuyên có dịp... thong dong với đời
Về quê du ngoạn vài nơi
Ngợi ca đất Mẹ... sáng ngời muôn năm.

Còn tôi mỗi khi về thăm
Nhìn vật nhớ cảnh... xa xăm thiếu thời
Lặng im... giọt lệ thầm rơi
Thương Cha nhớ Mẹ... chơi vơi nghẹn ngào...!

08.04.2014
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 4 06, 2014

Cha Tôi


Cha tôi tính tình lặng thầm
Cần cù chịu khó... trầm ngâm một mình
Việc nhà gánh vác lặng thinh
Quanh năm vất vả... thân mình héo hon...!

Suốt đời cực khổ vì con
Lo toan mọi việc, vuông tròn xưa nay
Nắng mưa cũng phải cấy cày
Gắng sức chèo chống... nuôi bầy con thơ.

Cả đời ước muốn đợi chờ
Nuôi con khôn lớn... cậy nhờ được đâu
Số Người lận đận nông sâu
Ra đi từ thủa... con đầu chưa khôn.

Mùa đông... lá rụng đầy thôn
Rú cao An Trác... bồn chồn xót xa
Cụp Trùa, nơi ấy là nhà
Cha tôi từ biệt... bạn già con thơ...

Mẹ tôi chịu cảnh bơ vơ
Một mình nuôi đám, con thơ mà buồn
Thương con xuống bể lên nguồn
Thân vùi mưa nắng... lệ tuôn một mình...

Cuộc đời còn lắm điêu linh
Ngậm ngùi thương xót, phận mình đắng cay
Nuôi con vất vả tháng ngày
Chưa hưởng một chút... no say cho đời...!

06.04.2014
HOANGHAI

Thứ Hai, tháng 3 31, 2014

Nhớ Lời Mẹ


Từ nhỏ Mẹ đã dạy rằng:
Nhà nghèo thì phải, siêng năng cần cù
Đừng nên lười biếng mộng du
Phải luôn tiết kiệm... từng xu từng đồng !

Lớn lên có vợ có chồng
Cuộc sống tất bật... gieo trồng kiếm ăn
Lúc đó mới thấy khó khăn
Nhớ lại lời Mẹ... trở trăn cõi lòng...

Tuổi thơ ai cũng ước mong
Mai này khôn lớn, học xong thành nghề
Thoát nghèo khỏi bị cười chê
Nhưng đời phận số... lê thê khó lường...

Từ ngày cất bước lên đường
Cô thân độc mã... bốn phương là nhà
Lúc đó lòng mới nhận ra
Trên đời chỉ có, Mẹ Cha tuyệt vời...

Giờ đây ngẫm lại cuộc đời
Lại càng trân trọng, những lời Mẹ Cha
Đôi lúc như muốn khóc oà
Thương Cha nhớ Mẹ... nhưng mà tìm đâu... ?

01.04.2014
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 3 28, 2014

Tha Hương


Mái đầu cũng đã bạc dần
Thời gian cũng đã... lần lần mờ sương
Sống đời đã được nữa đường
Trong lòng vẫn mãi.... nhớ thương quê nhà !

Từ ngày mới được sinh ra
Lời ru của Mẹ... dáng Cha ân cần
In sâu trong dạ lớn dần
Giúp ta khôn lớn... thành nhân thành tài.

Giờ đây cách trở miệt mài
Nhìn về quê Mẹ... thở dài xót xa
Phải chi còn Mẹ còn Cha
Về quê ấm cúng... cả nhà đông vui...

Mồ côi buồn tủi ngậm ngùi
Tha hương cầu thực... sụt sùi lệ rơi
Nhiều lúc nhìn về cuối trời
Rưng rưng nỗi nhớ... rã rời từng đêm...

Về già nỗi nhớ tăng thêm
Kỷ niệm thơ ấu... êm đềm đong đưa
Cuộc sống dưới mái tranh xưa
Hình Cha dáng Mẹ... sớm trưa hiện về... !

28.03.2014
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 3 09, 2014

Con Nợ Mẹ


Từ khi con mới lọt lòng
Con đã nợ Mẹ... một dòng sửa tươi
Thủa con chưa biết nói cười
Đã mang ơn Mẹ... nên người lớn khôn !

Ngày ấy... nhà Mẹ giữa thôn
Làm nông vất vả, hoàng hôn mới về
Việc nhà ruộng nương bộn bề
Mẹ lo chu tất... chẳng hề thở than.

Dưới căn nhà lá ba gian
Nền đất vách nát, khô khan nắng hè
Miếng ngon chỉ có nước Chè
Cá kho với Nghệ... muối mè lạc rang.

Vậy mà vui vẻ rộn ràng
Hạnh phúc ấm cúng... khang trang khó bì
Dù rằng ăn độn sắn mì
Nhưng tình ấm áp... chẳng chi sánh bằng...

Giờ đây trên cõi vĩnh hằng
Mẹ Cha hội ngộ... mong rằng như xưa
Không còn giãi nắng dầm mưa
Quanh năm vất vả, sớm trưa ruộng đồng.

Cầu trời trên chốn Thiên bồng
Mẹ Cha vui vẻ... như Rồng như Tiên !

09.03.2014
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 3 02, 2014

Bông Hồng Tháng Ba


Ngày xưa Mẹ sống ở quê
Tối ngày vất vả, mãi mê ruộng đồng
Chưa hề nhận một bông hồng
Tháng ba mồng tám... của chồng hay con !

Đời Mẹ chỉ một lòng son
Tuổi chiều nhưng vẫn đang còn lo âu
Chăm sóc con cháu rể dâu
Cả đời cực khổ... giãi dầu gió sương...

Ngày con cất bước lên đường
Tha phương cầu thực, vấn vương quê nhà
Mắt mờ lệ cứ tuôn ra
Xoa đầu vuốt tóc... Mẹ la khóc gì...

Con ơi ! yên tâm ra đi
Ở nhà có Mẹ, việc chi mà buồn
Nhưng sao lệ vẫn cứ tuôn
Xa Cha xa Mẹ... cội nguồn nhớ thương ...!

03.2014
HOANGHAI

Thứ Ba, tháng 2 18, 2014

Dưới Mái Tranh


Quê nghèo mái lá đơn sơ
Âm vang tiếng trẻ, tuổi thơ nô đùa
Xuân sang hè đến gió lùa
Quanh năm vất vả... vụ mùa hè đông !

Lớn lên lòng cứ ngóng trông
Làm sao khá giã, để không đói nghèo
Thế rồi quyết chí làm theo
Tha hương cầu thực, cheo neo một mình.

Cuộc sống cô đơn cực hình
Đất khách xứa lạ... nhớ tình hương quê
Đêm đêm cứ mãi ngóng về
Quê Cha đất Tổ, tràn trề yêu thương.

Ngày đêm tâm trí vấn vương
Bao năm xa cách, dặm trường thương đau
Miệng ăn thịt, nhớ cháo rau
Âm thầm thổn thức... trông mau trở về...

Phồn hoa phố thị bộn bề
Nhưng sao lòng vẫn, không hề nhạt phai
Nhà nghèo ăn sắn ăn khoai
Mà sao cuộc sống... vui hoài trong tâm... !

18.02.2014
HOANGHAI



Thứ Hai, tháng 2 17, 2014

Ba Là Ánh Sáng Đời Con


. Từ khi con mới sinh ra
Lòng con in đậm... dáng Ba trong đời
Dù con đi tới chân trời
Đầu non cuối biển... chẳng rời bóng Ba !

Dẫu cho nắng gió mưa sa
Con đi từng bước, có Ba theo cùng
Giúp con vượt qua bão bùng
Soi đường chỉ lối, trùng phùng tâm linh.

Ba như ánh sáng bình minh
Sáng soi muôn nẻo, đẹp xinh muôn nhà
Giúp con khôn lớn tiến xa
Công Ba biển rộng, bao la mây trời.

Con luôn cảm tạ ơn đời
Cho con có được, một người Ba yêu
Để con thương nhớ sớm chiều
Ngày đêm ôm ấp... những điều về Ba.

Tình Ba rộng lớn bao la
Gương Ba tươi đẹp, như là thần tiên
Tánh Ba trầm ngâm dịu hiền
Lòng Ba nhân hậu, bạc tiền khó mua...

Trong con Ba như vị Vua
Tài Đức trọn vẹn... chẳng thua người nào... !

17.02.2014
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 2 16, 2014

Mẹ Đẹp Nhất


Trong con Mẹ đẹp tuyệt vời
Đảm đang hiền hậu, suốt đời thanh cao
Lung linh tựa những vị sao
Sáng ngời muôn thủa... ngọt ngào thiên thu !

Thân thương tiếng hát lời ru
Dịu dàng nét liễu... vi vu gió lùa
Bên Mẹ vui vẻ cười đùa
Đời con có Mẹ... như Vua trên đời.

Nhưng sao cãi lại ý trời
Kêu ai nấy dạ... trả lời sao đây ?
Giờ Mẹ khuất chín tầng mây
Nhưng hình bóng Mẹ... chất đầy lòng con.

Đời Mẹ chỉ một lòng son
Công- Dung- Ngôn- Hạnh, mãi còn sáng soi
Gương Mẹ tô đẹp giống nòi
Muôn đời con cháu... tìm tòi học theo... !

16.02.2014
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 2 15, 2014

Nhìn Về Quê Mẹ


Xa xa bóng núi mịt mờ
Trường sơn một dãy... đôi bờ thân thương
Mẹ già khuất núi mờ sương
Cỏ xanh phủ kín... ven đường vàng he !

Nhà Mẹ đằng sau luỹ tre
Hàng Cau trước cửa, cũng khoe lá vàng
Đường vào nằm ở giữa làng
Ngày đêm nhộn nhịp... âm vang dưới chiều.

Đồi thông gió rít như Diều
Tấu lên điệp khúc, sáo tiêu nhạc trời
Thân quen điệu nhạc không lời
Quê hương nỗi nhớ... suốt đời không quên.

Âm thanh ngày ấy vang rền
Cả nhà sum họp, ngồi bên Mẹ hiền
Nồi cơm Mẹ bới liên miên
Đàn con nhỏ dại... làm phiền Mẹ yêu.

Ngày ấy hai bữa sớm chiều
Cơm canh với Cá... kho tiêu nghệ vàng
Cả nhà vui vẻ rộn ràng
Giờ đây nhớ lại... hai hàng lệ rơi.

Mẹ ơi ! Mẹ ở trên trời
Có hay con cháu... rã rời nhớ thương...
Cầu mong Mẹ ở Thiên đường
Qui thiên Phật độ, Tây phương Niết bàn !

15.02.2014
HOANGHAI



Thứ Sáu, tháng 2 14, 2014

Xuân Vắng Mẹ


Tình Mẹ sống mãi trong ta
Tuy rằng Mẹ đã... đi xa vẫn gần
Xuân đến đau xót bội phần
Nếu như có Mẹ... chẳng cần chi hơn !

Tha hương chịu cảnh cô đơn
Giờ không còn Mẹ, đền ơn thế nào ?
Nhớ Mẹ cổ họng nghẹn ngào
Mùa xuân hoa ngát, con nào có vui.

Những ngày bôn ba tới lui
Mong về thăm Mẹ, ngập vùi khó khăn
Quê nghèo ra đi kiếm ăn
Xa quê xa Mẹ... trở trăn cõi lòng...

Đời Mẹ vất vả lưng còng
Quanh năm lam lũ, lòng mong một điều
Đàn con khôn lớn thương yêu
Công danh thành đạt, tuổi chiều Mẹ an.

Nào ngờ phận Người cơ hàn
Niềm vui chưa có... cây đàn đứt dây
Mẹ về với cõi trời mây
Con Cháu thương tiếc... lệ đầy bờ mi ... !

Xuân Giáp Ngọ
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 1 26, 2014

Xuân Về Nhớ Mẹ Cha


Nhiều đêm lệ ngắn lệ dài
Lòng con nhớ Mẹ... miệt mài tìm đâu
Nhớ thương mang nặng nỗi sầu
Ân tình mậu tử, nặng sâu nhất đời.

Dẫu con đi mọi phương trời
Lòng con vẫn nhớ, những lời Mẹ khuyên
Tuy rằng Mẹ đã về thiên
Muôn đời con cháu, thảo hiền nhớ ơn.

Tình Mẹ chẳng gì lớn hơn
Công Cha biển rộng, cao sơn khó bì
Muôn đời con cháu khắc ghi
Sinh thành dưỡng dục... Dẫu đi phương nào.

Nhớ thương mắt lệ tuôn trào
Tâm hương con gửi... theo vào gió mây
Bay đi khắp nẻo đó đây
Tới bên Cha Mẹ... tràn đầy nhớ thương !

Xuân Giáp Ngọ
2014
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 1 24, 2014

GIỌT BUỒN



Buồn đau nhất là vì tình
Khi lòng ngẫm nghĩ... đời mình xưa nay
Vui thì ít, nhiều đắng cay
Nỗi buồn lắng đọng... ai hay sự đời !

Nói sao đặng cho hết lời
Chuyện tình nhân thế, có trời mới thông
Biển tình rộng lớn mênh mông
Kẻ than người khóc... Trời không xen vào.

Bề ngoài âm hưởng ngọt ngào
Bên trong buồn khổ... chui vào tận tâm
Gây nên nỗi đau âm thầm
Cho người đối diện... lỗi lầm từ đâu ?

Biết rằng tình là bể dâu
Gieo rắc đau khổ, nỗi sầu đeo mang
Mấy ai buông bỏ lẹ làng
Chôn vùi quá khứ... sang trang đổi đời !

01.2014
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 12 25, 2013

NHỚ MẸ THƯƠNG CHA


Mùa đông mưa đổ dầm giề
Mồ côi Cha Mẹ... não nề xót xa !
Tháng chín, con bị mất Cha
Tháng mười mất Mẹ... lòng ta rã rời !

Cha đi mười sáu lệ rơi
Mẹ đi mười chín, tháng mười mưa ngâu
Cách nhau mười sáu thu sầu
Con cháu thương tiếc, rể dâu ngậm ngùi.

Về quê, giờ chẳng còn vui
Mất Cha vắng Mẹ, sụt sùi lệ sa
Anh em có cửa có nhà
Ai lo việc nấy... dưa cà nồi riêng...

Họ hàng chòm xóm láng giềng
Đã nhiều thay đổi, ngã nghiêng tuỳ người
Gặp nhau vui vẻ tươi cười
Nhưng sao bì được, vẹn mười như xưa.

Vòng đời có nắng có mưa
Trời kêu phải dạ... phải thưa phận mình
Dẫu cho khổ ải điêu linh
Sinh thành dưỡng dục... ân tình khắc ghi !

12.2013
HOANGHAI


Chủ Nhật, tháng 12 15, 2013

VỀ THĂM QUÊ


Mỗi năm lại có một lần
Về thăm chốn ấy... dể gần dể thương
Nơi đó, chính là quê hương
Chôn nhau cắt rốn, vấn vương trọn đời !

Cùng chung nhau một bầu trời
Người nam kẻ bắc, cách rời nhau xa
Nhưng tình thì vẫn đậm đà
Bỡi rằng chính đó... mới là tình thân.

Dẫu ta đi xa hay gần
Quê Cha đất Tổ, bội phần mến yêu
Nơi ấy, có biết bao điều
In sâu kỹ niệm... và nhiều ước mong... !

12.2013
HOANGHAI


Thứ Năm, tháng 11 21, 2013

ƠN MẸ


Ngày xưa cực khổ đói nghèo
Quanh năm lội suối, trèo đèo nuôi con
Lưng còng, gối mỏi, gót mòn
Mẹ không nản chí, mà còn vươn lên.

Cần cù Mẹ đã làm nên
Nhà cao cửa rộng, dưới trên thuận hoà
Con cháu có cửa có nhà
Thành gia lập thất, vậy mà chưa an.

Lòng Mẹ vẫn còn gian nan
Lo toan đủ thứ, sẽ san đủ đường
Con cháu thấy thế xót thương
Khuyên Mẹ ngơi nghĩ... Mẹ thường lãng quên.

Về già Mẹ vẫn chí bền
Gom gót tiết kiệm, làm nên bao điều
Tiền của chẳng có bao nhiêu
Tấm gương của Mẹ... là điều lớn lao.

Giờ đây... trên cõi trời sao
Mẹ đã thanh thản, ngọt ngào bên Cha
Không còn lo nghĩ chi xa
Trời mây một cõi... Thích Ca độ trì !

11.2013
HOANGHAI