Hiển thị các bài đăng có nhãn TÂM SỰ ĐỜI TÔI. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn TÂM SỰ ĐỜI TÔI. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, tháng 11 13, 2013

LÒNG MẸ


Tình Mẹ như ánh trăng rằm
Sáng soi muôn nẻo, ngàn năm không mờ
Đời Mẹ đẹp tựa bài thơ
Ru con từng phút, từng giờ lớn khôn.

Gương Mẹ soi sáng trường tồn
Muôn đời con cháu, vinh tôn công Người
Lòng Mẹ mang lại nụ cười
Ấm êm hạnh phúc, xinh tươi ngọt ngào.

Tiếng Mẹ trìu mến dạt dào
Khuyên dạy con cháu, vươn cao với đời
Chân Mẹ bước khắp phương trời
Trèo non lội suối, kiếm lời nuôi con.

Tâm Mẹ chỉ một lòng son
Sáng trong tinh khiết, lại còn thuỷ chung
Từ bi bác ái bao dung
Là lòng Mẹ đó, điệp trùng yêu thương !

10.2013
HOANGHAI


Thứ Hai, tháng 10 28, 2013

Ngôi Nhà Của Mẹ


Nhà Mẹ nằm ở giữa làng
Trước sân trồng sẵn, một hàng cau xanh
Lối vào tre già uốn cành
Họ hàng chòm xóm, vây quanh vui vầy !

Thuơng Mẹ chưa được no đầy
Suốt đời cực khổ, nuôi bầy con thơ
Mẹ rằng: tao chỉ ước mơ
Làm căn nhà lớn... để thờ Tổ Tiên.

Thế rồi cũng đến cơ duyên
Mẹ xây nhà mới, bạc tiền chẳng dư
Ngày đêm Mẹ lại trầm tư
Lo toan mọi việc... chẳng hư hao gì.

Nhà xong, nợ nần ly bì
Mẹ đành chắt góp... củ mì khoai lang
Trả nợ hàng xóm họ hàng
Khi đã hết nợ, Mẹ càng mừng vui.

Nào ngờ... chạy tới chạy lui
Thăm con thăm cháu... vận xui ập vào
Mẹ đi... trong sự nghẹn ngào
Con cháu đau khổ... lệ trào tiếc thương... !

10.2013
HOANGHAI


Chủ Nhật, tháng 10 20, 2013

ƠN CHA


Khi xưa đánh đuổi giặc Tây
Chín năm kháng chiến, mình đầy vết thương
Vậy mà Cha vẫn kiên cường
Vượt qua gian khó, tìm đường tiến lên !

Hoà bình Cha được ghi tên
Chế độ chính sách, cấp trên khen mừng
Về quê cuộc sống nương rừng
Thân già vất vả... chưa từng ấm no.

Đông về giá lạnh co ro
Cái ăn cái mặc, Cha lo mọi bề
Làm nông vất vả nặng nề
Cha làm nghề phụ... kiếm về tiền thêm.

Thế rồi cứ mỗi hằng đêm
Bên ngọn đèn nhỏ, êm đềm sáng soi
Cha ngồi nhịp nhàng đưa thoi
Cây kim vá lưới, luồn- chòi- kết- khâu.

Nhưng rồi chẳng được bao lâu
Mùa đông năm ấy... đau sầu tang thương
Cha về nơi chốn thiên đường
Bỏ lại con cháu... tiếc thương ngậm ngùi !

16.09.2013
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 9 06, 2013

TÌNH CHA


Dâng Cha một nén tâm hương
Cầu mong Cha ở, thiên đường bình an
Con cháu ở giữa trần gian
Tạ ơn công đức, Cha ban kiếp này !

Xưa Cha vất vả cấy cày
Ruộng vườn nương rẫy, tối ngày còng lưng
Giống như buôn gánh bán bưng
Đời Cha cực khổ, chưa từng ấm no.

Cả đời, Cha đã chăm lo
Chín đứa con nhỏ, lớn to từng ngày
Nhưng rồi, số phận an bày
Mùa thu năm ấy... Cha quay về trời.

Từ ấy, con cháu trên đời
Mất Cha vĩnh viễn... Mẹ thời cô đơn
Cuộc đời, chẳng gì buồn hơn
Mất Cha mất Mẹ... dỗi hờn ai đây ?

Giờ trên khuất chín tầng mây
Mẹ Cha cũng đã... sum vầy bên nhau.
Thu về cây lá đổi màu
Nhớ Cha Con thấy... nhói đau lòng mình... !

09.2013
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 8 31, 2013

NHỚ VỀ CHA


Tháng bảy con nhớ về Cha
Bao năm xa cách, nhạt nhoà lệ rơi
Chữ HIẾU con nhớ suốt đời
Nhưng vì cuộc sống... phải rời quê hương.

Con đi trên mỗi dặm đường
Hình bóng Cha Mẹ, thân thương theo cùng
Giờ đây cách trở điệp trùng
Lòng con thương nhớ... não nùng từng đêm.

Cha ơi, " máu chảy ruột mềm"
Tình Cha rộng lớn, cộng thêm công dày
Lòng con nguyện suốt đời này
Ghi lòng tạc dạ... ơn dày công Cha !

Vu Lan 2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 8 29, 2013

CHỮ HIẾU CHƯA TRÒN


Phận con chữ Hiếu chưa tròn
Nên lòng ray rứt, mãi còn chưa yên
Vì xưa Cha Mẹ hiện tiền
Con đi xa vắng, tận miền xa xôi.

Giờ đây đã ổn định rồi
Không còn Cha Mẹ, nên ngồi ăn năn...
Nhớ xưa cuộc sống khó khăn
Quê nhà đói khổ... phải ăn độn mì.

Ngày con cất bước ra đi
Lòng con mang nặng, những gì Mẹ khuyên
Từ đó ghi nhớ triền miên
"Tu Nhân tích Đức, ở hiền gặp may".

Nhưng đời nào có ai hay
Số Người trời định... phải quay về trời
Để lại mất mát cho đời
Con cháu thương tiếc... buông lời thở than !

08.2013
HOANGHAI


Thứ Ba, tháng 8 20, 2013

LỄ CHÙA


Hôm nay con đi lễ Chùa
Tạ ơn Cha Mẹ, nhân mùa Vu lan
Vì rằng: ở giữa trần gian
Không còn Cha Mẹ, sẽ san tâm tình.

Vu Lan nhớ Cha Mẹ mình
Ngày xưa đói khổ, bóng hình bên nhau
Dù rằng bữa cháo bữa rau
Cuộc sống vui vẻ, tươi màu thuỷ chung.

Về già gối mỏi chân rung
Nuôi con vượt suối, điệp trùng cao non
Một lòng một dạ sắt son
Vì đàn con nhỏ, chẳng còn quản chi.

Thế rồi lặng lẽ ra đi
Miếng no chưa đủ, đôi khi đói lòng
Cả đời luôn sống sạch trong
Nuôi con dạy giỗ, hằng mong thành người.

Giờ đây Cha Mẹ mỉm cười
Con cháu thành đạt, bằng người bằng ta
Dẫu rằng Cha Mẹ đi xa
Công ơn Cha Mẹ, bao la biển trời.

Con cháu ghi nhớ muôn đời
Vinh danh công đức... sáng ngời Tổ Tiên !

Vu Lan 2013
HOANGHAI


Thứ Bảy, tháng 3 09, 2013

NỖI BUỒN THÁNG BA


Hôm qua mồng tám tháng ba
Nhìn thấy con cháu tặng hoa mà buồn
Vì lòng lại nhớ về nguồn
Xót thương nhớ Mẹ, lệ tuôn ngậm ngùi.

Xưa kia nào biết ngày vui
Đời Mẹ cặm cụi, tới lui ruộng vườn
Quanh năm cơm muối cá ươn
Chân bùn tay lấm, cố vươn bằng đời.

Mẹ tôi, chưa được một lời
Chúc mừng ngày tám, đã rời trần gian.
Mẹ ơi ! thương nhớ vô vàn
Cầu mong Cha Mẹ, nồng nàn bên nhau !

09.03.2013
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 12 07, 2012

NHỚ QUÊ NHÀ


Bao năm xa cách quê nhà
Bấy nhiêu ngày tháng, lệ sa ngậm ngùi
Tha hương ít thấy niềm vui
Nỗi buồn xa xứ, đủ mùi đắng cay.

Thế nhân từ xưa đến nay
Biết bao nỗi khổ, nợ vay trên đời
Đôi khi không nói thành lời
Trong lòng đau xót, rã rời ly hương.

Quê Mẹ miền đất thân thương
Nuôi ta khôn lớn, dẫn đường ta đi
Đất Tổ nơi ấy khắc ghi
Trong tâm nhớ mãi, ân thì sao quên.

Giờ đây ngước mặt nhìn lên
Mái đầu điểm bạc, đôi bên má gồ
Mà lòng vẫn nhớ sắn ngô
Khi xưa đói khổ, khoai khô khoai mài.

Giêng hai ăn độn dài dài
Cả làng cả xóm, ít ai no đầy
Người già yếu ớt hao gầy
Trẻ nhỏ đói kém, lất lây qua ngày.

Mẹ Cha vất vả cấy cày
Nuôi đàn con nhỏ, chỉ bày lớn khôn
Từ sáng sớm đến hoàng hôn
Ruộng vườn bận rộn, khoai môn lúa mì .

Cả đời chưa hưởng được chi
Đến lúc no đủ, lại đi về trời.
Công Cha nghĩa Mẹ trùng khơi
Mỗi khi nhớ lại, lệ rơi ngậm ngùi !

07.12.2012
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 12 06, 2012

VỀ QUÊ GIỖ MẸ


Tay rung dâng nén hương trầm
Mắt rưng rưng lệ, khấn thầm Mẹ ơi:
Giờ đây Mẹ ở trên trời
Có hay con cháu, lệ rơi ngậm ngùi.

Bà con đầy đủ đông vui
Dâng lên lể vật, thoảng mùi hương thơm
Trên bàn là những mâm cơm
Kính dâng Giỗ Mẹ, vừa đơm bát đầy .

Anh em hội đủ nơi đây
Qùi dưới chân Mẹ, phút giây lệ trào
Mẹ ơi ! tiếng Mẹ ngọt ngào
Bây giờ tiếng đó, đi vào thiên thu.

Trời đông gió thổi vi vu
Lòng con nhớ mãi, lời ru Mẹ hiền
Ấu thơ Mẹ như vị tiên
Thương yêu đùm bọc, triền miên tháng ngày.

Hôm nay môi đắng mắt cay
Hai dòng lệ chảy, lòng này quặn đau
Đời Mẹ chỉ có cơm rau
Chưa được no đủ, đã mau về trời .

Mẹ xưa vất vả cả đời
Nuôi con khôn lớn, chẳng lời thở than
Tình Mẹ nồng ấm chứa chan
Bao trùm che chở, cả đàn con thơ.

Bây giờ nhớ Mẹ ngẩn ngơ
Chúng con vắng Mẹ, bơ vơ giữa đời
Cầu mong Mẹ ở trên trời
Qui thiên Phật độ, sáng ngời Tổ tông !

06.12.2012
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 6 24, 2012

TÌNH HUYNH ĐỆ

Cùng chung một Mẹ sinh ra
Chín tình huynh đệ, một nhà đông vui
Cha già mất sớm ngậm ngùi
Anh em gắn bó, ngọt bùi sẽ chia.

Nhớ ngày thơ ấu xưa kia
Huynh đệ thương mến, chẳng lìa xa nhau
Cho dù bữa cháo bữa rau
Thương yêu đùm bọc, trước sau nồng nàn.

Lớn lên thoát cảnh cơ hàn
Tha hương lập nghiệp, bức màn lợi danh
Chịu đời bao cảnh tranh giành
Cuối cùng cũng phải, thôi đành phận ta.

Bà con họ hàng ở xa
Một mình lặn lội phong ba đã nhiều
Thương em nên cố mọi điều
Để Cha Mẹ được sớm chiều an tâm.

Trong lòng mang nặng tình thâm
Nâng niu qúi mến, âm thầm vì em
Nhiều khi thức trọn cả đêm
Thương Cha nhớ Mẹ, gối mềm lệ sa.

Anh em hòa thuận một nhà
Huynh đệ ruột thịt, hoan ca kết đoàn
Không nên giăng những bức màn
Vô hình ngăn cách... héo tàn tình xưa !

Ngày 24.06.2012
HOANGHAI

Bài này HOANGHAI viết chủ yếu là để nhắc nhở anh em trong gia đình, Nếu bạn đọc không hiểu ý mong các bạn đọc rộng lòng thông cảm.

Thứ Tư, tháng 6 06, 2012

NHỚ VỀ CHA

Cha ơi, Cha ở trên trời
Có hay con trẻ suốt đời nhớ thương
Con đi muôn vạn nẻo đường
Nhưng lòng con vẫn hay thường nhớ Cha.

Công ơn rộng lớn bao la
Nuôi con khôn lớn bằng ta bằng người
Đời Cha chưa được vui cười
Thảnh thơi an hưởng, rạng ngời niềm vui.

Nắng mưa vất vả tới lui
Ruộng đồng cày cấy, niềm vui được mùa
Cũng chưa rảnh rỗi chơi đùa
Với đàn con nhỏ, bốn mùa hồn nhiên.

Giờ đây Cha theo Tổ tiên
Nhưng lòng con vẫn triền miên nhớ Người
Mong Cha vui vẻ tươi cười
Cõi Tiên an nghỉ, muôn đời thảnh thơi !

Ngày 05.06.2012
HOANGHAI

Thứ Hai, tháng 6 04, 2012

NHỚ MẸ

Mẹ tôi giờ đã chẳng còn
Lòng tôi nhớ Mẹ mỏi mòn xót xa
Tình Mẹ biển rộng bao la
Dáng Mẹ ngày ấy, như là đâu đây.

Nhọc nhằn khuya sớm vai gầy
Nếp nhăn hằn rõ, đời đầy gian nan
Mái tóc như cũng thở than
Đua nhau điểm bạc, tràn lan còn gì.

Còng lưng Mẹ vẫn cứ đi
Nuôi đàn con nhỏ, quản gì nắng mưa
Nhà nghèo đi sớm về trưa
Nghề nông vất vả, ngàn xưa tới giờ.

Nuôi con tháng đợi năm chờ
Mong con khôn lớn, cậy nhờ tấm thân
Nhưng nào có được một phân
Con cái khôn lớn, bước chân xa rời.

Mỗi người cầu thực một nơi
Để Mẹ ở lại chơi vơi quê nhà
Ôi bao tình Mẹ đậm đà
Lòng con mang nặng, đến già không quên.

04.06.2012
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 4 04, 2012

THÁNG BA NHỚ MẸ

Ngày xưa khi bước vào đời,
Lòng con mang nặng bao lời Mẹ khuyên,
Xa quê vắng bóng Mẹ hiền,
Nỗi niềm thương nhớ, triền miên tháng ngày !

Nhà nông bận rộn cấy cày,
Con đông vất vả, cả ngày lẫn đêm,
Thân già, cực khổ yếu mềm,
Nuôi đàn con nhỏ, thân thêm gầy mòn.

Những năm tại thế Cha còn,
Tuy rằng vất vả, trèo non vẫn cười,
Mẹ luôn làm vui lòng người,
Quan tâm ăn uống, rượu mời thường xuyên.

Tính tình Cha lại rất hiền,
Trầm ngâm ít nói, chẳng phiền chi ai,
Ngày đi kéo lưới kéo chài,
Tối về vài chén, lai rai ngủ vùi.

Cuộc sống như thế mà vui,
Gia đình êm ấm, tiến lùi có nhau,
Cho dù chỉ cơm với rau,
Nuôi đàn con nhỏ, lớn mau từng ngày.

Đời Mẹ chưa được no say,
Miếng ngon chưa có, đắng cay thì nhiều,
Thế rồi, trời ngã bóng chiều,
Cha già khuất núi, Mẹ yêu ngậm ngùi.

Nhìn con khôn lớn Mẹ vui,
Thấy con thành đạt, đẩy lùi khổ đau,
Lớn lên, con cái thi nhau,
Ra đi để Mẹ cháo rau quê nhà .

Thân gầy vì thương nhớ Cha,
Chín lần vượt cạn, cắt ra ruột mình,
Sắt son một dạ trung trinh,
Tảo tần khuya sớm, một mình nuôi con.

Giờ đây Mẹ đã không còn,
Nhưng hình bóng Mẹ, trong con sáng ngời,
Cầu mong Mẹ ở trên trời,
Cõi Tiên an nghỉ ngàn đời yên vui !

Ngày 04.04.2012
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 3 29, 2012

TIẾNG RU CỦA MẸ

Thủa bé nghe tiếng Mẹ ru,
Tiếng lòng êm ái, vi vu mây trời,
Từng câu từng chữ từng lời,
Dẫn dắt con trẻ vào đời lớn khôn !

Tiếng ru vang vọng trường tồn,
Khắc sâu trong dạ, tâm hồn của con,
Bước đi lội suối trèo non,
Tiếng Mẹ thủa ấy, mãi còn ngân vang.

Nhà nghèo chẳng được khang trang,
Võng tre kèo kẹt, đưa sang đưa về,
Ngày hè nóng nực vùng quê,
Gió lào oi bức, mải mê ru hời.

Quạt mo ve vẫy một thời,
Cây cau trước ngõ lá rời khỏi thân,
Mẹ cắt viền đẹp ân cần,
Để giành làm quạt, những lần hè sang.

Canh khuya tiếng Mẹ ngân vang,
Lời ru của Mẹ nhẹ nhàng say mê,
Ngày bao công việc bộn bề,
Tối ru đứa lớn, vỗ về đứa sau.

Anh em cứ thế thay nhau,
Nghe tiếng Mẹ hát, rồi mau lớn dần,
Ru con từ tuổi thanh xuân,
Đến năm xấp xỉ ngũ tuần vẫn ru .

Giờ đây yên giấc thiên thu,
Âm thanh của Mẹ, Tiếng ru mãi còn !

Ngày 29.03.2012
HOANGHAI


HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 3 02, 2012

NGÀY VỀ

Từ nay giũ sạch bụi trần,
Trở về cuộc sống bình thân an nhàn,
Qua rồi, sóng gió cơ nàn,
Tranh đua quyền lực, bức màn lợi danh.

Tuổi chiều, vẫn đẹp long lanh,
Vợ chồng tận hưởng, cơm canh ngọt lành,
Cùng nhau xây một bức thành,
Gia đình hạnh phúc, mộng lành nên thơ.

Trăm năm, một nỗi mong chờ,
Đạt như ý nguyện, bây giờ thảnh thơi,
Thương yêu chất chứa đầy vơi,
Hạnh phúc trọn vẹn, người ơi mát lòng.

Thả hồn, với thơ thong dong,
Nhưng lòng vẫn nhớ, bão giông năm nào,
Mà nghe, trong dạ nghẹn ngào,
Bao cấp đói khổ, ta nào đã quên.

Cũng nhờ, phận số ta hên,
Vợ chồng tích góp, không quên tuổi già,
Giờ đây, càng thêm đậm đà,
Khi mà con cháu, thành gia thành tài.

Trăm năm, cho một đời Ngài,
Thả hồn bay bổng... vui hoài ngàn năm !

Ngày 02.03.2012
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 2 11, 2012

QUÊ HƯƠNG VÀ MẸ

Trở về thăm lại chốn xưa,
Quê hương ta đó, nắng mưa giãi dầu,
Hàng cau, vườn chuối, gốc trầu,
Bụi tre trước ngõ, chiếc gầu giếng xưa .

Tất cả, như vẫy tay đưa,
Vui mừng chào đón, người xưa trở về.
Con đường, cỏ mọc bên lề,
Nay bê tông hóa, lối về vẫn xanh .

Đường làng, nhiều khúc uốn quanh,
Hàng cau của Mẹ, tươi xanh giữa trời,
Vươn ra, như thể tìm người,
Ra đi mà chẳng, nói lời chia xa .

Hồn quê, chân chất trong ta,
Tuy xa nhưng vẫn, đậm đà thân thương,
Rong rêu, đã phủ bên tường,
Căn nhà của Mẹ, như vương nỗi sầu .

Sau hè, vẫn còn gốc trầu,
Mẹ trồng ngày ấy, bạc màu già nua,
Góc vườn, một cây khế chua,
Ngày thường Mẹ bảo, khế chua, chua lè .

Bên hiên, còn một vườn chè,
Mẹ thường chăm sóc, vuốt ve hằng ngày,
Cành tre, trước ngõ gió lay,
Lá vàng rơi rụng, nghiêng bay bao lần .

Gió reo, trên rú xa gần,
An Trác còn đó, tần ngần chẳng xa,
Ngoài kia, đồng ruộng bao la,
Dân làng nhộn nhịp, đi ra đi về .

Ôi bao ! nhiêu cảnh chân quê,
Nghe sao thân thiết, tái tê lòng người .
Thân thương, khúc ruột ta ơi,
Đi xa thương nhớ, đầy vơi trong lòng .

Xa xa, ở cuối cánh đồng,
An Trác đồi trọc, giờ trồng rừng thông,
Bên này, đồng rộng mênh mông,
Từng đàn cò trắng, như bông về nhà .

Trong làng, vẳng tiếng ai ca,
Ngân vang trong gió, bay xa trong chiều,
Nghe sao, mà quá thân yêu,
Ấu thơ Mẹ đã, ca nhiều ru con .

Giờ đây, Mẹ đã chẳng còn,
Lòng con nhớ Mẹ... mỏi mòn thiên thu !

Ngày 11.02.2012
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 2 08, 2012

AN NHIÊN TỰ TẠI

Lòng ta thanh thản từ đây,
Không bận không vướng, chẳng dây chuyện đời,
Từ nay, riêng một khoảng trời,
Cùng với người bạn, trọn đời bên ta !

Bầu trời rộng lớn bao la,
Chọn miền riêng lẻ, cho ta với mình,
Cùng nhau, ôm trọn cuộc tình,
Răng long đầu bạc, chung tình không xa .

Từ quan, khỏe hẳn người ra,
Về nhà được vợ, ngợi ca chung tình,
Quan trường, một chốn điêu linh,
Nghỉ rồi mới thấy, đời mình phiêu lưu .

Ngày xưa thả hồn phiêu diu,
Bây giờ về lại, thương yêu đầy nhà,
Ôi ! bao tình nghĩa đậm đà,
Lòng ta nhận thấy, thật là thân thương .

Ngủ tuần, trở lại đời thường,
Nhiều người luyến tiếc, con đường công danh,
Sợ không bằng chị bằng anh,
Riêng tôi một cõi, an lành là tiên .

Về nhà, con ngoan vợ hiền,
An nhiên tự tại, chẳng phiền chi ai,
Chi tiêu đong đếm lai rai,
Vợ con lo tất, hỏi ai mà buồn .

Con người có cội có nguồn,
Gia đình hạnh phúc, lệ tuôn vì mừng !

Ngày 08.02.2012
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 12 14, 2011

XA QUÊ HƯƠNG NHỚ MẸ HIỀN

Dáng Mẹ ngày ấy đâu còn,
Tay cầm dao nhỏ lăn tròn bổ cau,
Khách qua, Mẹ lại gọi mau,
Vào đây uống nước bổ cau ăn trầu !

Giờ đây nhớ Mẹ âu sầu,
Hàng tre trước ngõ buồn rầu như ta,
Rủ cành rụng lá xót xa,
Thương Người phận số chia xa mà buồn .

Mẹ thường nhắc cội nhớ nguồn,
Thương con nhớ cháu lệ tuôn ngậm ngùi,
Đêm rằm Mẹ chẳng thấy vui,
Một mình trước ngõ ngậm ngùi nhớ con .

Đời Mẹ chỉ một lòng son,
Nuôi con dạy cháu vuông tròn xưa nay,
Miếng cơm chưa được no đầy,
Cả đời chưa được vui vầy thảnh thơi .

Ngày còn tại thế trên đời,
Mẹ thường khuyên dạy con ơi nhớ lời,
Anh em ruột thịt chớ rời,
Quê Cha đất Tổ suốt đời chớ quên .

Có Đức thì mới làm nên,
Có Phúc thì mới vững bền thiên thu,
Sống đời không phải khôn ngu,
Mà là đức tính cần cù đạo nhân .

Mẹ thường khuyên bảo ân cần,
Tha phương con phải giữ thân an lành,
Đừng vì tài lợi đua ganh,
Làm mất đức tính trong xanh họ hàng .

Lời Mẹ khuyên dạy rõ ràng,
Phận làm con cháu xếp hàng nghe theo,
Để lòng thanh thản trong veo,
Sống không hổ thẹn vâng theo lời Người !


Ngày 14.12.2011
Hoanghai

Thứ Hai, tháng 12 05, 2011

LỜI NGƯỜI CHỚ QUÊN

Mỗi người có một làng quê,
Đi xa thì nhớ tràn trề yêu thương,
Trong lòng cứ mãi vấn vương,
Quê Cha đất Tổ tha phương không đành !

Ấu thơ tiếng Mẹ giỗ giành,
Bóng Cha cặm cụi đồng xanh mỏi mòn,
Dáng Người in mãi trong con,
Chịu thương chịu khó sắt son một đời.

Giờ đây dáng ấy đâu rồi,
Chỉ còn đọng lại bồi hồi trong tim,
Cha đi Mẹ cũng theo tìm,
Đàn con khôn lớn đắm chìm vui riêng !

Mẹ buồn ngấn lệ sầu vương,
Nuôi con khôn lớn vợ thương hơn Người,
Lòng Mẹ vì thế rã rời,
Ra đi chưa nói được lời từ tâm .

Ngày thường Mẹ đã âm thầm,
Cắn răng chịu đựng lỗi lầm cưới xin,
Nhiều lần đau nhói con tim,
Mẹ rằng một đứa chứ tìm lần hai .

Cuối đời Mẹ cứ dặn hoài,
Sợ mất đoàn kết trong ngoài anh em,
Vâng lời Mẹ dặn lặng im,
Mà nghe đau nhói trong tim từng hồi !

Bài thơ này Hoanghai sáng tác chỉ nhằm mục đích nhắc nhỡ anh em trong gia đình, bạn bè có thể không hiểu được ý thơ xin rộng lòng bỏ qua.

12.2011
Hoanghai