Thứ Tư, tháng 4 04, 2012

THÁNG BA NHỚ MẸ

Ngày xưa khi bước vào đời,
Lòng con mang nặng bao lời Mẹ khuyên,
Xa quê vắng bóng Mẹ hiền,
Nỗi niềm thương nhớ, triền miên tháng ngày !

Nhà nông bận rộn cấy cày,
Con đông vất vả, cả ngày lẫn đêm,
Thân già, cực khổ yếu mềm,
Nuôi đàn con nhỏ, thân thêm gầy mòn.

Những năm tại thế Cha còn,
Tuy rằng vất vả, trèo non vẫn cười,
Mẹ luôn làm vui lòng người,
Quan tâm ăn uống, rượu mời thường xuyên.

Tính tình Cha lại rất hiền,
Trầm ngâm ít nói, chẳng phiền chi ai,
Ngày đi kéo lưới kéo chài,
Tối về vài chén, lai rai ngủ vùi.

Cuộc sống như thế mà vui,
Gia đình êm ấm, tiến lùi có nhau,
Cho dù chỉ cơm với rau,
Nuôi đàn con nhỏ, lớn mau từng ngày.

Đời Mẹ chưa được no say,
Miếng ngon chưa có, đắng cay thì nhiều,
Thế rồi, trời ngã bóng chiều,
Cha già khuất núi, Mẹ yêu ngậm ngùi.

Nhìn con khôn lớn Mẹ vui,
Thấy con thành đạt, đẩy lùi khổ đau,
Lớn lên, con cái thi nhau,
Ra đi để Mẹ cháo rau quê nhà .

Thân gầy vì thương nhớ Cha,
Chín lần vượt cạn, cắt ra ruột mình,
Sắt son một dạ trung trinh,
Tảo tần khuya sớm, một mình nuôi con.

Giờ đây Mẹ đã không còn,
Nhưng hình bóng Mẹ, trong con sáng ngời,
Cầu mong Mẹ ở trên trời,
Cõi Tiên an nghỉ ngàn đời yên vui !

Ngày 04.04.2012
HOANGHAI

Không có nhận xét nào: