Mẹ tôi giờ đã chẳng còn
Lòng tôi nhớ Mẹ mỏi mòn xót xa
Tình Mẹ biển rộng bao la
Dáng Mẹ ngày ấy, như là đâu đây.
Nhọc nhằn khuya sớm vai gầy
Nếp nhăn hằn rõ, đời đầy gian nan
Mái tóc như cũng thở than
Đua nhau điểm bạc, tràn lan còn gì.
Còng lưng Mẹ vẫn cứ đi
Nuôi đàn con nhỏ, quản gì nắng mưa
Nhà nghèo đi sớm về trưa
Nghề nông vất vả, ngàn xưa tới giờ.
Nuôi con tháng đợi năm chờ
Mong con khôn lớn, cậy nhờ tấm thân
Nhưng nào có được một phân
Con cái khôn lớn, bước chân xa rời.
Mỗi người cầu thực một nơi
Để Mẹ ở lại chơi vơi quê nhà
Ôi bao tình Mẹ đậm đà
Lòng con mang nặng, đến già không quên.
04.06.2012
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét