Thứ Bảy, tháng 11 02, 2019
Cảnh Khổ Kiếp Người
Sinh ra trong cõi luân hồi
Kiếp người vất vả, đứng ngồi không yên
Nào là cơm gạo áo tiền
Bao nhiêu sự việc... ưu phiền bủa vây.
Nhiều người bôn ba đó đây
Chạy ăn ba bữa, chẳng đầy chẳng no
Nhiều khi đói rét co ro
Một mình gánh chịu, ai cho được gì.
Tự mình vững bước mà đi
Mưu sinh tạo nghiệp, mấy khi đạt thành
Lại còn kẻ ghét người ganh
Tơ vò trăm mối, năm canh chẳng tròn.
Đôi người khổ vì cháu con
Học hành dạy giổ, vẫn còn chưa nghiêm
Xì ke ma tuý chích tiêm
Đua đòi bay nhảy, nỗi niềm ai hay.
Âu là nhân quả trả vay
Kiếp người phải trả, đắng cay ngập lòng
Làm người ai cũng ước mong
Ấm êm Hạnh phúc, sạch trong tâm hồn.
Sống đời không phải phải dại khôn
Mà do hoạ phước, lưu tồn xưa nay
Nên khi còn ở đời này
Tu Nhân Tích Đức, đắng cay tiêu trừ !
02.11.2019
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét