Thứ Ba, tháng 12 13, 2016

Thành Bại Do Ta



Trú thân trong cõi Ta bà
Không tu giãi thoát, mới là Si mê
Trí minh sớm tìm lối về
Theo chân Tự phụ... trọn bề Chân như...

Trần gian đâu thực đâu hư
Mang đầy khổ ải, tâm tư muộn phiền
Vì danh vì lợi đảo điên
Vì Tham quên cả tánh hiền bẩm sinh.

Nên ta tự cứu lấy mình
Buông cho vơi bớt, điêu linh kiếp người
Tâm Từ nở đoá hoa tươi
Gieo trồng Phước Đức, đời người an nhiên.

Trong ta sẵn có tánh hiền
Ta nên nuôi dưỡng, phước liền nẩy sanh
Mai này sẽ được An lành
Nhân nào Quả nấy ... bại thành do ta !

13.12.2016
HOANGHAI





Chủ Nhật, tháng 12 11, 2016

Tuổi Thơ Hiện Về


Giật mình tĩnh giấc cơn mơ
Trong lòng tiếc ngẩn tiếc ngơ bồi hồi
Hình ảnh thơ ấu xa xôi
Có Cha có Mẹ... đang ngồi vây quanh...

Cả nhà sống rất an lành
Yêu thương trìu mến, luôn dành cho nhau
Mẹ thường chăm chút luống rau
Mong sao tươi tốt... để mau có dùng.

Núi non điệp điệp trùng trùng
Cha không nản chí, ngại ngùng khó khăn
Vì đàn con nhỏ ... miếng ăn
Cha quên mệt mỏi, cứ lăn ra làm.

Con đông ai mà chẳng tham
Nhà nông đói khổ, tay làm hàm nhai
Vậy mà giáp hạt Giêng hai
Vẫn cứ thiếu đói... mấy ai no đầy.

Giờ này nhìn khắp đó đây
Cuộc sống no ấm, dựng xây nhà lầu
Cha Mẹ có được hưởng đâu
Âm dương hai nẻo... nặng bầu tâm tư !

11.12.2016
HOANGHAI







Thứ Bảy, tháng 12 10, 2016

Thơ Tình


Nay tôi viết đoạn thơ tình
Tình Cha tình Mẹ, tình mình tình con
Những tình không thể hao mòn
Mà ta luôn muốn, vẹn tròn đôi bên...

Sinh thành dưỡng dục là trên
Phận con ghi nhớ, chẳng quên bao giờ
Tình Cha nghĩa Mẹ vô bờ
Không gì sánh nỗi, tôn thờ muôn năm.

Tình mình sáng như trăng rằm
Lung linh thơ mộng, mãi nằm trong tim
Hữu duyên khắc sẽ đến tìm
Vô duyên thì sẽ... im lìm nằm yên.

Tình con quí hơn bạc tiền
Bôn ba khắp chốn, mọi miền vì con
Luôn mong con được vuông tròn
Quên thân gầy yếu, héo hon tháng ngày.

Tình đời có trả có vay
Tu Nhân Tích Đức, có ngay phước điền
Giàu nhân nghĩa... sướng như tiên
Cầu mong ai cũng ... tốt duyên phước lành !

10.12.2016
HOANGHAI






Thứ Sáu, tháng 12 09, 2016

Giấc Mơ Ngày


Đột nhiên trời nổi nắng lên
Bầu trời trong trẻo, trở nên nóng dần
Ngồi nhìn cảnh vật xa gần
Lòng nghe rạo rực... như lần mới yêu...

Thả hồn cùng gió phiêu diêu
Tâm bình nhẹ nhỏm, triệt tiêu ưu phiền
Hồn mơ lạc chốn thần tiên
Hân hoan giây phút, an nhiên giữa đời.

Mong như cánh chim giữa trời
Vô tư bay lượn, khắp nơi mọi miền
Nhìn xuống cảnh vật thiên nhiên
Ảo hư mộng cảnh, triền miên tháng ngày.

Chợt nghe khoé mắt cay cay
Như một phản xạ, đưa tay lên chùi
Thấy lòng đau nhói ngậm ngùi
Trần gian khổ ải... ít vui khổ nhiều !

09.12.2016
HOANGHAI




Thứ Năm, tháng 12 08, 2016

Kẻ Khóc Người Cười


Ngẫm đời thấy thật nực cười
Kẻ ăn không hết, nhiều người đói meo
Nhà này vang tiếng hò reo
Nhà kia than khóc... hiểm nghèo khổ đau.

Chị này lệ nát gối nhàu
Tâm tư mang nặng, nỗi đau tâm hồn
Từ sáng sớm, đến hoàng hôn
Đầu tắt mặt tối... vùi chôn thân mình.

Cô kia an hưởng nhàn vinh
Chồng cưng như trứng, đậm tình sắt son
Việc nhà không lo vẫn tròn
Người hầu kẻ hạ... nuôi con bằng tiền.

Quả đời lắm cảnh đảo điên
Phước ai nấy hưởng, tuỳ duyên tuỳ người
Mới có kẻ khóc người cười
Cũng là Nhân Quả... kiếp người đã gieo !

08.12.2016
HOANGHAI








Thứ Ba, tháng 12 06, 2016

Xin Đừng Quên Mẹ


Ráng chiều vắt bóng đầu non
Thân gầy dáng Mẹ, vẫn còn còng lưng
Nắng mưa sương gió núi rừng
Vai gầy chai sạn, gót sưng chẳng sờn...

Công Cha sánh tựa cao sơn
Nghĩa Mẹ rộng lớn, còn hơn bầu trời
Ta không thể tả hết lời
Sinh thành dưỡng dục, suốt đời không quên.

Phận con hiếu thảo đáp đền
Công ơn ghi nhớ, mới nên thân người
Đừng vì danh lợi biếng lười
Trông nom Cha Mẹ... đời cười người chê.

Chỉ cần đi đâu đó về
Thăm hỏi Cha Mẹ, trọn bề nghĩa nhân
Mẹ Cha không hề biết cần
Nâm cao cỗ lớn... chỉ cần hỏi han.

Cầu mong trên khắp thế gian
Ai ai cũng biết sẽ san tâm tình
Quan tâm tới Cha Mẹ mình
Trọn vẹn Đạo Hiếu... tâm bình lòng an !

06.12.2016
HOANGHAI




Thứ Hai, tháng 12 05, 2016

Kiếp Sống Phù Du



Lênh đênh như kiếp Lục bình
Bao năm lận đận, tóc mình sương pha
Thả hồn rong ruỗi gần xa
Ngũ tuần Giác Ngộ... hoá ra muộn màng...

Xưa kia tham vọng bạc vàng
Giàu sang phú quí... thiên đàng mộng mơ
Ngỡ đời óng mượt như tơ
Nào đâu biết được ... chữ Ngờ ra sao.

Nhờ trời tuôn đợt mưa rào
Ướt mưa hơi lạnh, thấm vào toàn thân
Thấy rõ những việc xa gần
Phù du kiếp sống, dần dần hiện ra.

Thành tâm Niệm Phật Di Đà
Tinh tấn Tu Sửa, Thích Ca độ trì
Để ngày từ giã ra đi
Tâm hồn thanh thản, chẳng chi vướng lòng !

05.12.2016
HOANGHAI







Thứ Bảy, tháng 12 03, 2016

Nắng Chiều Tàn


Lòng say giấc mộng bao điều
Hồn mê lặng lẽ... phiêu diêu chốn nào
Tiếc thay những giọt nắng đào
Chiều tàn gom lại... ẩn vào tây thiên...

Âu là cũng có nhân duyên
Nắng mưa buồn giận, ưu phiền cũng qua
Gập ghềnh bao nỗi phong ba
Chỉ còn lắng đọng... xót xa kiếp người.

Trần gian dỡ khóc dỡ cười
Nghiệp duyên phận số, tốt tươi cam đành
Mong sao nợ hết hoành hành
Kiếp này tích đức... để giành kiếp sau.

Cầu mong Phật Pháp nhiệm màu
Giúp đời An lạc... nỗi đau không còn
Ai ai cũng được vuông tròn
Ấm êm hạnh phúc... nước non thái bình !

03.12.2016
HOANGHAI






Thứ Sáu, tháng 12 02, 2016

Đầu Bạc Răng Chắc


Sáng ra lấy lược chãi đầu
Chợt cơn gió lạnh, từ đâu tràn về
Bóng chiều hiện rõ cận kề
Hoa râm chớm nở... bốn bề bạc phơ...

Đâu rồi hình bóng tuổi thơ
Quay qua nhìn lại, như mơ ban ngày
Tuổi thơ rợp bóng hoa bay
Phiêu diêu hồn lạc, đắm say mộng đời...

Bao năm lặng lẽ chơi vơi
Khép mình thu kín, một nơi im lìm
Chợt nghe tiếng nói con tim
Sao không đứng dậy... đi tìm tương lai.

Hư danh tham vọng Sắc Tài
Không thể tồn tại, miệt mài được đâu
Chỉ có Tình Nghĩa hàng đầu
Chân tình mãi mãi... bền lâu suốt đời.

Dù cho tóc bạc răng rơi
Hạnh Phúc Chân Thật... ngự nơi đáy lòng !

02.12.2016
HOANGHAI








Thứ Năm, tháng 12 01, 2016

Tâm Tịnh Lòng An


Ta ngồi nhặt chiếc lá rơi
Ngẫm đời sóng gió, chơi vơi bao lần
Nhìn xa rồi lại trông gần
Hư danh ảo mộng, bần thần con tim.

Đời ta ba nỗi bảy chìm
Sướng vui thì ít, ú tim thì nhiều
Hỏi đời sống được bao nhiêu
Mà sao ta phải, chịu nhiều khổ đau.

Thế gian muôn vẻ muôn màu
Tình đời bạc bẻo, lại mau phai mờ
Đau lòng con Nhện giăng tơ
Một cơn gió thoảng... bơ vơ giữa đời.

Bao năm giọt lệ thầm rơi
Mà vẫn không thể, giảm vơi nỗi buồn
Giờ quyết ngăn giọt lệ tuôn
Tịnh Tâm Tu Sửa... về nguồn Chân Như !

01.12.2016
HOANGHAI