Thứ Năm, tháng 12 08, 2016
Kẻ Khóc Người Cười
Ngẫm đời thấy thật nực cười
Kẻ ăn không hết, nhiều người đói meo
Nhà này vang tiếng hò reo
Nhà kia than khóc... hiểm nghèo khổ đau.
Chị này lệ nát gối nhàu
Tâm tư mang nặng, nỗi đau tâm hồn
Từ sáng sớm, đến hoàng hôn
Đầu tắt mặt tối... vùi chôn thân mình.
Cô kia an hưởng nhàn vinh
Chồng cưng như trứng, đậm tình sắt son
Việc nhà không lo vẫn tròn
Người hầu kẻ hạ... nuôi con bằng tiền.
Quả đời lắm cảnh đảo điên
Phước ai nấy hưởng, tuỳ duyên tuỳ người
Mới có kẻ khóc người cười
Cũng là Nhân Quả... kiếp người đã gieo !
08.12.2016
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét