Thứ Năm, tháng 12 01, 2016

Tâm Tịnh Lòng An


Ta ngồi nhặt chiếc lá rơi
Ngẫm đời sóng gió, chơi vơi bao lần
Nhìn xa rồi lại trông gần
Hư danh ảo mộng, bần thần con tim.

Đời ta ba nỗi bảy chìm
Sướng vui thì ít, ú tim thì nhiều
Hỏi đời sống được bao nhiêu
Mà sao ta phải, chịu nhiều khổ đau.

Thế gian muôn vẻ muôn màu
Tình đời bạc bẻo, lại mau phai mờ
Đau lòng con Nhện giăng tơ
Một cơn gió thoảng... bơ vơ giữa đời.

Bao năm giọt lệ thầm rơi
Mà vẫn không thể, giảm vơi nỗi buồn
Giờ quyết ngăn giọt lệ tuôn
Tịnh Tâm Tu Sửa... về nguồn Chân Như !

01.12.2016
HOANGHAI






Không có nhận xét nào: