Thứ Sáu, tháng 12 02, 2016
Đầu Bạc Răng Chắc
Sáng ra lấy lược chãi đầu
Chợt cơn gió lạnh, từ đâu tràn về
Bóng chiều hiện rõ cận kề
Hoa râm chớm nở... bốn bề bạc phơ...
Đâu rồi hình bóng tuổi thơ
Quay qua nhìn lại, như mơ ban ngày
Tuổi thơ rợp bóng hoa bay
Phiêu diêu hồn lạc, đắm say mộng đời...
Bao năm lặng lẽ chơi vơi
Khép mình thu kín, một nơi im lìm
Chợt nghe tiếng nói con tim
Sao không đứng dậy... đi tìm tương lai.
Hư danh tham vọng Sắc Tài
Không thể tồn tại, miệt mài được đâu
Chỉ có Tình Nghĩa hàng đầu
Chân tình mãi mãi... bền lâu suốt đời.
Dù cho tóc bạc răng rơi
Hạnh Phúc Chân Thật... ngự nơi đáy lòng !
02.12.2016
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét