Chủ Nhật, tháng 5 18, 2014

Cầu Mong


Biển đông dậy sóng người xôn xao
Chẳng biết rồi đây sẽ thế nào ?
Cầu mong An Lành khắp muôn nẻo
Đừng để nhân thế khổ lao đao !

18.05.2014
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 5 17, 2014

Hạ Thương


Hạ ơi ! Thương nhớ vô bờ
Qua bao năm tháng, bây giờ chưa quên
Sân trường tiếng ve vang rền
Cùng hình bóng ấy... đứng bên góc đường !

Tuổi thơ tươi đẹp phi thường
Hồn nhiên trong sáng, mến thương một thời
Thế rồi ta bước vào đời
Biết bao kỷ niệm... không rời lòng ta.

Thời gian cứ thế trôi qua
Xa quê xa bạn, bôn ba mọi miền
Ít khi gặp gỡ hữu hiền
Cũng vì cuộc sống... lương tiền khó khăn.

Giờ đây sung túc miếng ăn
Mái đầu đã bạc... trở trăn bao điều
Luyến tiếc tuổi thơ đáng yêu
Nhưng sao có được... Những điều như xưa... !

17.05.2014
HOANGHAI



Thứ Năm, tháng 5 15, 2014

Trở Gót


Chưa già sao thấy mỏi mòn
Sức người giảm sút, chẳng còn như xưa
Bỏ Tham trở gót là vừa
Có duyên Giác ngộ... sao chưa tìm về ?

Nhọc nhằn giữa chốn si mê
Tham lam phú quí... chán chê cảnh đời
Lúc vui vẻ, khi lệ rơi
Sao ta cứ mãi... chơi vơi giữa dòng...

Đời người ai cũng ước mong
Mai này thanh thản... thong dong an lành
Dụng tâm tu sửa sẽ thành
Tu Tâm dưỡng tánh... phước lành có dư...

Dòng đời thực thực hư hư
Tham- Sân- Si- Hận... tâm tư buồn rầu
Nắng mưa mưa nắng giãi dầu
Việc gì ta phải... đau sầu đeo mang.

Đường về rộng lớn thênh thang
Buông xã trở gót... hành trang nhẹ nhàng
Hướng tâm theo ánh Đạo Vàng
Tây Phương cực lạc... rõ ràng phần ta ...!

17.05.2014
HOANGHAI


Thứ Tư, tháng 5 14, 2014

Ngày Cha Đi


Nhìn về đất Tổ xa xa
Lòng con thương nhớ, về Cha vô cùng
Cha đi đông ấy lạnh lùng
Con cháu thương tiếc... não nùng tâm can !

Dưới căn nhà nhỏ ba gian
Một đàn con nhỏ, khóc than kêu trời
Từ nay sống ở trên đời
Chúng con vĩnh viễn, mất người Cha yêu.

Vắng Cha mọi vật tiêu điều
Khung cảnh ảm đạm... bóng chiều âm u
Trời như phủ kín mây mù
Con như chết đứng... tai ù mắt cay...

Các con được như hôm nay
Nhờ Cha cực khổ, cấy cày nuôi con
Thân già vất vả héo hon
Lên rừng xuống biển... lại còn ruộng nương.

Nhớ Cha lòng dạ xót thương
Đời Cha chỉ có, mắm tương qua ngày
Cả đời chưa được no say
Vậy mà Cha phải... sớm quay về trời...

Con thương Cha quá Cha ơi
Cầu mong Cha được, thảnh thơi Niết Bàn
Giải thoát khổ ải lầm than
Muôn đời muôn kiếp, Phật ban phước lành !

14.05.2014
HOANGHAI





Thứ Hai, tháng 5 12, 2014

Sống Chết


Ta đến rồi đi giữa đời trần
Kiếp người cát bụi dính đầy thân
Tu Nhân Tích Đức sẽ giải thoát
Mai sau an lạc tăng phước phần !

11.05.2014
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 5 11, 2014

Tặng Thơ


Tôi viết tặng đời những vần thơ
Tình Cha nghĩa Mẹ lớn vô bờ
Phận con đạo hiếu sao cho vẹn
Đừng để mai này buồn ngẩn ngơ !

11.05.2014
HOANGHAI


Thứ Tư, tháng 5 07, 2014

Giận Và Thương


Khi Giận nhìn thấy biết liền
Nét mặt thay đổi, ưu phiền hiện ra
Giận hờn làm khổ người ta
Buồn đau chán nản... như ma không hồn...!

Nhớ thương lòng dạ bồn chồn
Tâm tư sâu lắng... đổ dồn vào ai ?
Trong lòng thấp thỏm miệt mài
Đuổi hình bắt bóng... thở dài đợi mong.

Thương giận là do tự lòng
Tham- Sân- Si- cũng... một dòng sinh ra
Sai lầm giữa chốn ta bà
Khi ta nhận biết... xót xa muộn rồi.

Âu là nghiệp chướng luân hồi
Ta nên tu sửa, vun bồi phước duyên
Dựa vào lời Phật đã khuyên
Tu Tâm Dưỡng Tánh... Phước liền nẩy sanh !


07.05.2014
HOANGHAI


Thứ Hai, tháng 5 05, 2014

Biết Tu


Lang thang giữa nẻo đường trần
Quanh co khúc khỉu, khổ thân vô vàn
Kiếp người lắm cảnh gian nan
Tu tâm dưỡng tánh... Phật ban phước lành !

Dòng đời vẫn cứ trôi nhanh
Thời gian phai nhạt, tóc xanh đổi màu
Nhìn đời suy nghĩ trước sau
Biết bao nhiêu chuyện, khổ đau mỏi mòn.

Mấy ai hoàn mỹ vuông tròn
Suốt đời thảnh thản, không còn lo âu
Cuộc đời trong đục nông sâu
Muôn hình muôn vẻ... đau sầu thiên thu.

Bỏ THAM trở gót là tu
Buông SÂN an lạc, cho dù khó khăn
Hết SI chẳng còn trở trăn
Không HẬN nhẹ nhỏm... ngủ ăn ngon lành.

Biết TU mọi việc sẽ thành
Tây Phương cực lạc, Phật dành phần ta
Đạo tâm kiên cố ngọc ngà
Muôn đời muôn kiếp... Phật Đà hộ thân...!

04.05.2014
HOANGHAI


Chủ Nhật, tháng 5 04, 2014

Chớm Già


Đôi khi thấy mình đã già
Chân rung gối mỏi... ngỡ là bệnh chi
Hỏi đời ? rằng có mấy khi
Con người trẻ mãi... bước đi vững vàng !

Khi xưa phong độ đàng hoàng
Giờ đây nhăn nhó, ngỡ ngàng sương pha
Phải chăng đời đã về già
Chân tay chậm chạp... khiến ta vụng về.

Tâm hồn còn trẻ hết chê
An nhiên tự tại, tràn trề yêu thương
Lại thêm vốn yêu văn chương
Ngày đêm thi phú... gió sương chẳng sờn.

Ngẫm đời có gì quý hơn
Khi Tâm An Lạc... vui đờn hát ca
Con cháu nên cửa nên nhà
Tuy tóc điểm bạc... nhưng mà lòng vui !

04.05.2014
HOANGHAI



Thứ Năm, tháng 5 01, 2014

Nhớ Mẹ Yêu


Mẹ yêu con nhất trên đời
Mẹ cho con cả, một trời yêu thương
Mẹ có nghị lực phi thường
Vì con chẳng quản... gió sương bão bùng !

Giờ đây cách trở muôn trùng
Âm dương hai nẻo, não nùng tâm can
Mẹ ơi ! thương nhớ vô vàn
Lòng con nhớ Mẹ... lệ tràn bờ mi.

Ngày con chập chững biết đi
Hạnh phúc tràn ngập... ôm ghì Mẹ hôn
Đến khi con vừa lớn khôn
Mẹ lo sự nghiệp... danh môn đàng hoàng.

Con như chú chim ra ràng
Bay khỏi tay Mẹ, ngỡ ngàng chia xa
Ra đi, nhớ Mẹ, nhớ nhà
Lòng luôn tâm tưởng... dưa cà Mẹ quê.

Đến khi no đủ tràn trề
Mong được có Mẹ... Mẹ về trời cao
Tiếc thương lệ lại tuôn trào
Còn đâu bên Mẹ... ngọt ngào như xưa...!

01.05.2014
HOANGHAI