Thứ Năm, tháng 3 29, 2012

TIẾNG RU CỦA MẸ

Thủa bé nghe tiếng Mẹ ru,
Tiếng lòng êm ái, vi vu mây trời,
Từng câu từng chữ từng lời,
Dẫn dắt con trẻ vào đời lớn khôn !

Tiếng ru vang vọng trường tồn,
Khắc sâu trong dạ, tâm hồn của con,
Bước đi lội suối trèo non,
Tiếng Mẹ thủa ấy, mãi còn ngân vang.

Nhà nghèo chẳng được khang trang,
Võng tre kèo kẹt, đưa sang đưa về,
Ngày hè nóng nực vùng quê,
Gió lào oi bức, mải mê ru hời.

Quạt mo ve vẫy một thời,
Cây cau trước ngõ lá rời khỏi thân,
Mẹ cắt viền đẹp ân cần,
Để giành làm quạt, những lần hè sang.

Canh khuya tiếng Mẹ ngân vang,
Lời ru của Mẹ nhẹ nhàng say mê,
Ngày bao công việc bộn bề,
Tối ru đứa lớn, vỗ về đứa sau.

Anh em cứ thế thay nhau,
Nghe tiếng Mẹ hát, rồi mau lớn dần,
Ru con từ tuổi thanh xuân,
Đến năm xấp xỉ ngũ tuần vẫn ru .

Giờ đây yên giấc thiên thu,
Âm thanh của Mẹ, Tiếng ru mãi còn !

Ngày 29.03.2012
HOANGHAI


HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 3 24, 2012

NHÌN ĐỜI

Cho dù ta có thông minh,
Cũng đâu hiểu hết nhân tình thế gian.
Sóng đời cuồn cuộn miên man,
Nhân gian khổ ải, muôn vàn đắng cay !

Ở đời, có trả có vay,
Quyền cao chức trọng, nào hay phận mình,
Nên ta hãy hiểu sự tình,
Đừng nên tạo nghiệp, điêu linh sau này.

Sự đời, cay đắng miệt mài,
Lòng người vô đáy, hám tài lợi danh.
Cuối cùng dưới núm cỏ xanh,
Trở về cát bụi, tranh giành nữa không ?

Xưa kia, nặng lòng núi sông,
Xa quê xa Mẹ, lòng không ngại ngùng,
Sự nghiệp và mối tình chung,
Bên nào sánh được, trùng phùng toàn gia .

Bây giờ, nhìn lại quanh ta,
Một đàn con cháu thật là đông vui,
Phước phần không phải hên xui,
Mà do duyên nghiệp tới lui kiếp người !

Ngày 24.03.2012
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 3 17, 2012

TIẾNG VỌNG HỒN MƠ

Lời ai dịu ngọt ấm nồng,
Bay trong sương lạnh, bềnh bồng giữa khuya,
Ví von, chung gối xưa kia,
Giờ đây lạnh lẻo, lia thia vắng mùi .

Mộng về trong giấc ngủ vùi,
Chiêm bao ngỡ thật, lòng vui tiên thần,
Chợt nghe tiếng vọng xa gần,
Giật mình tĩnh giấc, bần thần thở than .

Canh khuya, gió lạnh miên man,
Mơ hoa kết trái, chứa chan tình nồng,
Tay đan gối mộng tơ hồng,
Con tim loạn nhịp, phập phồng giữa đêm.

Màn thưa, gió lạnh buồn thêm,
Mộng lành chung gối, hằng đêm tương phùng,
Gối đơn lạnh buốt não nùng,
Gió luồn khe cửa, hợp cùng giá băng .

Nhủ lòng, còn nhớ hay chăng,
Đông tàn xuân đến, dưới trăng ngậm ngùi,
Tình xa đời mất niềm vui,
Tiếng lòng than thở, ngập vùi khổ đau .

Chung tình, mong vẹn trước sau,
Lắng nghe ai hát, đậm màu sắc yêu,
Mà lòng trăn trở trăm điều,
Trong cơn mộng mị, lòng nhiều ước mơ !

Ngày 17.03.2012
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 3 09, 2012

HẠT NẮNG NGÀY XUÂN

Em là hạt nắng ngày xuân,
Mang đến hơi ấm, sưởi thân muôn loài,
Tóc em buông xõa kéo dài,
Chiều buông em vẫn, miệt mài đong đưa .

Nắng vàng ấp ủ sớm trưa,
Nồng nàn hoa lá, say sưa suốt ngày,
Tình hồng, nắng quyện mê say,
Đắm mình trong gió, ngất ngây tâm hồn .

Nắng xuân, chồi lộc sinh tồn,
Em mang sức sống, bồn chồn cỏ cây,
Thương nhau em lại về đây,
Trao luồng hơi ấm, chung xây cuộc đời .

Mưa sa bão táp không rời,
Mình em len lõi, mây trời tối tăm,
Cho dù có ở xa xăm,
Một lòng chung thủy, muôn năm sáng ngời !

Ngày 09.03.2012
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 3 07, 2012

LỖI HẸN

Chiều nay trở lại bến đò,
Gốc cây còn đó, hẹn hò khi xưa,
Mà lòng nhớ chuyến đò đưa,
Nhìn theo con nước, lưa thưa giọt sầu.

Người đi biền biệt nơi đâu,
Bến xưa còn đó, sông sâu đợi chờ,
Sao người lại nỡ hững hờ,
Bỏ sông lỗi hẹn, lu mờ tình xưa .

Còn đâu, hò hẹn đón đưa,
Chiều buông bến nước, sông xưa thẩn thờ,
Còn đâu, trông ngóng từng giờ,
Gặp nhau mừng rỡ, đôi bờ lệ rưng .

Chỉ còn thương nhớ người dưng,
Tìm về kỷ niệm, bến bưng năm nào,
Mà nghe lệ muốn dâng trào,
Cung đàn lỗi nhịp, nghẹn ngào khổ đau.

Tình ơi ! nhớ mãi về nhau,
Trăm năm tình dễ, phai màu được sao,
Kiếp này lỗi hẹn, kiếp sau,
Đò về với bến, bên nhau muôn đời !

Ngày 07.03.2012
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 3 02, 2012

NGÀY VỀ

Từ nay giũ sạch bụi trần,
Trở về cuộc sống bình thân an nhàn,
Qua rồi, sóng gió cơ nàn,
Tranh đua quyền lực, bức màn lợi danh.

Tuổi chiều, vẫn đẹp long lanh,
Vợ chồng tận hưởng, cơm canh ngọt lành,
Cùng nhau xây một bức thành,
Gia đình hạnh phúc, mộng lành nên thơ.

Trăm năm, một nỗi mong chờ,
Đạt như ý nguyện, bây giờ thảnh thơi,
Thương yêu chất chứa đầy vơi,
Hạnh phúc trọn vẹn, người ơi mát lòng.

Thả hồn, với thơ thong dong,
Nhưng lòng vẫn nhớ, bão giông năm nào,
Mà nghe, trong dạ nghẹn ngào,
Bao cấp đói khổ, ta nào đã quên.

Cũng nhờ, phận số ta hên,
Vợ chồng tích góp, không quên tuổi già,
Giờ đây, càng thêm đậm đà,
Khi mà con cháu, thành gia thành tài.

Trăm năm, cho một đời Ngài,
Thả hồn bay bổng... vui hoài ngàn năm !

Ngày 02.03.2012
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 3 01, 2012

BẾN CỦ NGƯỜI XƯA

Chiều về hạt nắng còn vương,
Mưa rơi lất phất, xót thương phận mình,
Lặng người, nhớ bóng nhớ hình,
Ngày xưa in dấu, cuộc tình si mê !

Bến xưa đường củ lối về,
Qua bao năm tháng chưa hề đổi thay,
Ngắm nhìn hạt nước mưa bay,
Chợt nghe buốt giá, gió lay lạnh lòng .

Con đường xưa vẫn cong cong,
Hàng cây rợp bóng, nắng hong rơi đầy,
Gom từng kỷ niệm nơi đây,
Chuyện tình thủa ấy, thơ ngây não nề.

Lòng nghe nặng trĩu ê chề,
Một thời dệt mộng, lời thề còn đây,
Rồi người, trôi theo áng mây,
Tìm phương trời mới, dựng xây mộng lành.

Ngắm nhìn mặt nước long lanh,
Bến xưa vẫn đó trung thành xa xăm,
Mà nghe cõi lòng lạnh căm,
Biển xanh mờ ảo... tối tăm vô bờ !

Ngày 29.02.2012
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 2 24, 2012

BƯỚC ĐI VÔ TÌNH

Bước chân lạc chốn về đâu,
Mà nghe vắng vẻ, gieo sầu tơ vương,
Đắng cay, khúc nhạc đoạn trường,
Tiếng ve gọi nắng, con đường vắng tanh .

Chiều buông, mây thẳm trong xanh,
Lặng nhìn lối củ, long lanh giọt sầu,
Đường xưa, màu tím còn đâu,
Mà nghe lạc lõng, nông sâu khó lường.

Nhớ về một khúc mùa thương,
Gọi tên người ấy, vấn vương cuộc tình,
Đường xưa vẫn đẹp lung linh,
Lối về lạc mất, đoạn tình thê lương .

Lặng nhìn hoa đổ mùa thương,
Dư âm tình ái vấn vương trong lòng,
Sông tương một khúc tơ hồng,
Mộng xưa đã dệt, ấm nồng còn đây .

Gió chiều lất phất mưa bay,
Đường xưa vẫn trãi hoa đầy lối đi,
Mộng lành, giờ hoá sầu bi,
Lối xưa còn đó, bước đi vô tình !

Ngày 24.02.2012
HOANGHAI

PHẬN NGHÈO

Cùng chung nhau một bầu trời,
Mà sao có những mảnh đời đáng thương,
Cơ hàn, giãi nắng dầm sương,
Đói rách cực khổ, xót thương ngậm ngùi .

Phận nghèo, đời mất niềm vui,
Gian nan đói rét, ngập vùi khổ đau,
Cuộc sống, chỉ có cháo rau,
Qua ngày đoạn tháng, ốm đau mặc trời .

Biết rằng, là số của người,
Nhưng sao ta thấy, sự đời đắng cay,
Kẻ giàu, ăn uống no say,
Người nghèo đói rách, gió lay lạnh lòng .

Ngược xuôi, vất vả, lưng còng,
Miếng ăn chẳng đủ, cầu mong chi giàu,
Một ngày, năm đồng, ba hào,
Nuôi thân cũng khó, lẽ nào còn dư .

Cuộc đời, sướng khổ thực hư,
Gợi vào nỗi nhớ, tâm tư đau buồn,
Cầu mong, nhớ cội, nhớ nguồn,
Hảo tâm cứu khổ... bạc muôn đổi đời !

Ngày 18.02.2012
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 2 16, 2012

TRỜI THÁNG GIÊNG

Trời xanh, vô bến vô bờ,
Áng mây đơn lẽ, lững lờ lặng trôi,
Bồng bềnh, cùng gió ngược xuôi,
Du Xuân ngắm cảnh, vui tươi trùng triềng .

Hương xuân, theo gió ngã nghiêng,
Như gửi vào gió, niềm riêng tràn về,
Hương đồng, cỏ nội, chân quê,
Tình thương thắm thiết, đê mê lòng người.

Bơ vơ, từng đám mây trời,
Gió xua xứ lạ, rã rời quạnh hiu,
Lang thang, như nhớ người yêu,
Để rồi cơn gió, buổi chiều cuốn trôi.

Xa quê dạ thấy bồi hồi,
Nhìn về phương ấy, nhớ thời ấu thơ,
Mà lòng, thương nhớ ngẩn ngơ,
Quê hương ta đó, tuổi thơ vui đùa.

Tháng Giêng, quê rảnh vụ mùa,
Ruộng đồng trống trãi, vui đùa du xuân,
Ngắm mây, ngắm gió trong ngần,
Lòng vui dạ cũng, bội phần thảnh thơi .

Xa rồi ! xa lắm người ơi,
Mấy chục năm trước, vui chơi xuân về,
Giờ đây, nhớ lại còn mê,
Tháng Giêng tươi mát... tái tê lòng người !

Ngày 16.02.2012
HOANGHAI