Thứ Năm, tháng 3 01, 2012

BẾN CỦ NGƯỜI XƯA

Chiều về hạt nắng còn vương,
Mưa rơi lất phất, xót thương phận mình,
Lặng người, nhớ bóng nhớ hình,
Ngày xưa in dấu, cuộc tình si mê !

Bến xưa đường củ lối về,
Qua bao năm tháng chưa hề đổi thay,
Ngắm nhìn hạt nước mưa bay,
Chợt nghe buốt giá, gió lay lạnh lòng .

Con đường xưa vẫn cong cong,
Hàng cây rợp bóng, nắng hong rơi đầy,
Gom từng kỷ niệm nơi đây,
Chuyện tình thủa ấy, thơ ngây não nề.

Lòng nghe nặng trĩu ê chề,
Một thời dệt mộng, lời thề còn đây,
Rồi người, trôi theo áng mây,
Tìm phương trời mới, dựng xây mộng lành.

Ngắm nhìn mặt nước long lanh,
Bến xưa vẫn đó trung thành xa xăm,
Mà nghe cõi lòng lạnh căm,
Biển xanh mờ ảo... tối tăm vô bờ !

Ngày 29.02.2012
HOANGHAI

Không có nhận xét nào: