Chủ Nhật, tháng 11 06, 2011

NGOẢNH LẠI NHÌN ĐỜI

Đêm về giấc ngủ chưa an,
Lòng còn vướng bận, nhân gian khổ sầu,
Đời người bể khổ vực sâu,
Tấm thân *"TỨ ĐẠI", giãi dầu nắng mưa !

Thói đời, có từ ngàn xưa,
Giàu sang nhưng vẫn không chừa tánh tham,
Biết là khổ ải vẫn làm,
Tiền tài dư giã vẫn tham kiếm nhiều .

Cho nên khổ sở trăm điều,
Đến khi nhắm mắt còn yêu đồng tiền,
Con người bản tánh dịu hiền,
Tham- Si- Sân- Hận, đảo điên kiếp người .

Mấy ai "BIẾT ĐỦ" vui cười,
Để lo Tu sữa đời người trần gian,
Lòng ta biết trước gian nan,
Không lo tích phước cơ hàn kiếp sau .

Tịnh Tâm Tu Sữa cho mau,
Gieo bòn phước đức đời sau an nhàn,
Đời người khổ ải vô vàn,
Luyến lưu SÂN HẬN ngập tràn xót xa .

Sân Si tự nó sinh ra,
Tham lam bản chất người ta có thừa,
Ba bên hợp lại chẳng vừa,
Gây nên **"TAM ĐỘC" ngàn xưa tới giờ .

Lại thêm bản tính trông chờ,
Núi này núi nọ mộng mơ kiếp người,
Đôi khi tham tánh cao vời,
Gây nên khổ ải một đời thế nhân .

Biết TU biết SỮA rất cần,
Để thân ta được bội phần an vui ,
Cuộc đời sống được mấy mươi,
Ta nên Tu chỉnh... vui cười thiên thu !

Ngày 06.11.2011
Hoanghai

NỖI BUỒN CHIA LY

Tình ơi ! sao quá phủ phàng,
Bao nhiêu mộng đẹp vội vàng vỡ tan,
Chia xa buồn khổ vô vàn,
Lệ rơi ướt đẫm... hai làn mi sa.

Trời như bão táp phong ba,
Tối đen mờ mịt như là ban đêm,
Tâm tư thất vọng buồn thêm,
Vỡ tan giấc mộng êm đềm ngày xưa.

Từ nay gió lạnh màn thưa,
Đêm đêm thổn thức người xưa đâu còn,
Lạnh lòng lạnh cả môi son,
Chia xa là hết... chỉ còn sầu vương !

Ngày 06.11.2011
Hoanghai

Thứ Bảy, tháng 11 05, 2011

THỜI GIAN VẪN TRÔI

Em như một giọt sương mai,
Long lanh dưới nắng áo dài trắng tinh,
Chiều chiều em đứng một mình,
Nhìn về phương ấy nhớ tình ngày xưa .

Còn đâu ngày tháng đ
Chỉ còn kỷ niệm ngày xưa đợi chờ,
Còn đâu dệt mộng dệt mơ,
Chỉ còn năm tháng hững hờ lặng trôi .

Giờ đây dạ hết bồi hồi,
Chỉ còn lại những ngậm ngùi khổ đau,
Tình ơi ! sao nỡ rời nhau,
Để cho người phải khổ đau trọn đời !

Ngày 05.11.2011
Hoanghai

Thứ Sáu, tháng 11 04, 2011

DÁNG NGƯỜI XƯA

Em như những giọt sương mai,
Khoe mình dưới nắng hình hài đẹp xinh,
Lòng em vẫn mãi chung tình,
Sắt son một dạ... gửi mình nắng mưa .

Một lòng nhớ mãi tình xưa,
Bao mùa mưa nắng vẫn chưa phai mờ,
Áo dài dệt mộng dệt mơ,
Suối tóc mây liễu ngẩn ngơ một thời .

Nắng chiều vàng một góc trời,
Nhìn lên đã thấy nữa đời sương pha,
Lòng còn nhớ mãi người ta,
Dáng em thủa ấy... ngọc ngà khó phai !

Ngày 04.11.2011
Hoanghai

Thứ Năm, tháng 11 03, 2011

THƠ KHÓC GIỖ CHA

Hôm nay ngày giỗ của Cha,
Con xin dâng nén hương hoa đáy lòng,
Cầu mong Cha được thong dong,
Cỏi thiên yên nghĩ... an lòng Cha ơi !

Đến nay, mười tám năm rồi,
Cha đi không nói một lời chia ly,
Để lại thương nhớ sầu bi,
Đàn con nhỏ dại Mẹ thì đơn côi.

Còn con thì ở xa xôi,
Không về gặp được để rồi đớn đau,
Mang lòng thương nhớ nặng sâu,
Thương Cha, nhớ lắm, biết đâu mà tìm.

Để rồi đau nhói trong tim,
Từ trong giấc ngủ mong tìm dáng Cha,
Thương Cha, con cố làm ra,
Đồng tiền phụ giúp Mẹ già em thơ.

Nhưng đời, có được bao giờ,
Để ta toại nguyện ước mơ của mình,
Đôi khi, câm nín lặng thinh,
Cắn răng chịu đựng phận mình khổ đau.

Thương Cha, ngày ấy giãi dầu,
Dầm mưa giãi nắng mà đâu vui gì,
Lưới chài mưa vẫn cứ đi,
Mong sao kiếm được chút gì nuôi con.

Thân Cha già yếu gầy mòn,
Vì con Cha đã vuông tròn lo xa,
Để con bằng với người ta,
Có cơm, có áo, cả nhà đều vui.

Nhưng người, có số phận rồi,
Giàu sang, đói khổ, Ông trời đã ban,
Số Người cực khổ gian nan,
Tuổi chiều cũng phải cơ hàn vì con.

Ngày nay con cháu sắt son,
Công ơn Cha Mẹ mãi còn khắc ghi,
Biết bao thương nhớ lưu ly,
Giờ đây con biết lấy gì đền ơn.

Nguyện cầu Trời đất thái sơn,
Cao xanh Phổ độ công ơn sinh thành,
Cho Cha về với PHẬT lành,
Qui thiên PHẬT độ an lành cỏi trên !

Sáng tác ngày 12.10.2011
16.09 Tân mão
Hoanghai

NHỚ VỀ CHA

Lòng nghe trống vắng xót xa,
Mồ côi, lạnh lẽo vì ta vắng Người,
Cha ơi ! Cha ở trên trời,
Có nghe tiếng nấc rã rời trong con !

Xưa kia, trần thế Cha còn,
Phận con tủi hổ chưa tròn hiếu nhân,
Hỏi trời ? ở giữa đời trần,
Làm sao Chữ Hiếu mười phân vẹn tròn.

Sinh thành ân nghĩa sắt son,
Công ơn dưỡng dục lại còn nặng sâu,
Giờ đây cách biệt nơi đâu,
Âm Dương hai nẻo biết cầu xin ai .

Nên lòng thương nhớ Cha hoài,
Nhớ Cha con lại lệ dài ướt mi,
Ngậm ngùi, mang nặng sầu bi,
Thương Cha ngày ấy ra đi lạnh lùng.

Vì con cực khổ muôn trùng,
Gian nan đói rét Cha cùng hy sinh .
Thân già, quên lo cho mình,
Vì con, vì vợ, một mình nặng mang.

Khổ nhất là mùa đông sang,
Bôn ba khắp nẻo dọc ngang kiếm tiền,
Lưới chài như thể bạn hiền,
Cùng Cha muôn nẻo kiếm tiền nuôi con.

Sông sâu hố cạn chẳng còn,
Bươc chân Cha đã lội mòn khắp nơi,
Một ngày chưa được thảnh thơi,
Cả đời chưa được nghĩ ngơi chút nào.

Chén cơm chưa được dồi dào,
Khi no, khi đói, ai nào có hay,
Đôi khi, thèm chén men cay,
Cũng không dám uống, tiền này nuôi con.

Tự mình, nuôi chín đứa con,
Công Cha trời bể cao non sánh bì,
Giờ đây, chẳng biết nói chi,
Công Cha nghĩa Mẹ khắc ghi trong lòng !

Nay con quì lạy cầu mong,
Phụ Thân an nghĩ mà không u phiền,
Nương nhờ cửa PHẬT qui thiên,
An nhàn thụ hưởng cỏi TIÊN muôn đời !

" Bài thơ này được sáng tác để tưởng nhớ tới Cha đã ra đi cách nay 18 năm của Hoàng Hải "

Sáng tác ngày 04.10.2011
Hoanghai

VU LAN NHỚ MẸ

Đời vui có Mẹ có Cha.
VU LAN báo hiếu về nhà đền ơn.
Còn ta Cha Mẹ chẳng còn.
Nhớ Cha nhớ Mẹ lòng con nghẹn ngào !


Nay con nguyện cầu trời cao.
Suối vàng Cha Mẹ được sao an nhàn.
Thiên thu vạn kiếp bình an.
Thì con mới được an lòng Mẹ ơi !

Xưa kia Mẹ khổ nhiều rồi.
Miếng cơm manh áo Mẹ tôi ân cần.
Không bao giờ nghỉ tới thân.
Tất cả giành trọn muôn phần vì con !

Dáng Mẹ ngày ấy gầy mòn.
Nay còn in đậm trong con không mờ.
Tuổi thơ nghe tiếng ầu ơ.
Mẹ ơi ! Nhớ lắm, bây giờ Mẹ đâu !

Nhiều khi nhớ Mẹ buồn rầu.
Nghe rưng mắt lệ, tìm đâu bây giờ.
Lòng con cảm thấy bơ vơ.
Khi hình bóng Mẹ lu mờ xa xăm !

Mẹ đi nay đã bao năm.
Hằng đêm con vẫn hay nằm thấy mơ.
Mẹ về thăm đứa con thơ.
Im lìm Mẹ chẳng bao giờ nói chi !

Thế rồi, tỉnh mộng còn gì.
Còn chăng là những nghĩ suy muộn mà.
Cuộc đời nhiều lắm phong ba.
Mẹ như một vị Tiên sa giữa đời !

Thân thương, chịu khó tuyệt vời.
Vì con Mẹ đã trọn đời lo xa.
Để con bằng với người ta.
Cho con khôn lớn, thành gia, thành tài !

Mặc cho khổ ải, trần ai.
Mẹ luôn gánh chịu hai vai, một lòng.
Mỗi khi, một đứa thành công.
Vui lòng Mẹ bảo Tổ Tông hộ mình !

Giờ đây nhớ Mẹ lặng thinh.
Khơi trong trí nhớ bóng hình Mẹ yêu.
VU LAN lệ vẫn rơi nhiều.
Lòng thương nhớ Mẹ kính yêu mãi còn !

Hương lòng, thành ý của con.
Suối vàng an giấc, Mẹ còn lo chi.
Anh em, con cháu khắc ghi.
Công ơn của Mẹ sánh bì biển đông... !

Sáng tác Ngày 11.08.2011

HOANGHAI
_______________

Thứ Tư, tháng 11 02, 2011

MÙA ĐÔNG KHÔNG RÉT

Trời nam chẳng thấy mùa đông,
Nắng vàng vẫn đó mây hồng vẫn đây,
Thị thành nhà lầu bủa vây,
Phố đông nhộn nhịp nhà xây cao dần .

Bốn mùa đông cũng như xuân,
Oi bức nóng nực bội phần hơn xưa,
Cho dù là nắng hay mưa,
Máy lạnh, quạt điện, vẫn chưa chụi dừng !

NgÀy 02.11.2011
Hoanghai

Thứ Ba, tháng 11 01, 2011

ĐỢI NGƯỜI BẾN XƯA

Đột nhiên gió chở mây về,
Bầu trời tối sẫm lê thê mịt mờ,
Nghe như mới sáng tinh mơ,
Hỏi trời ? mây đến bao giờ mới tan .

Mặt biển gió thổi miên man,
Nắng chiều vụt tắt mây ngàn chen ngang,
Cánh chim như cũng vội vàng,
Tìm về tổ ấm bay ngang nơi này.

Xa xa bóng dáng ai gầy,
Bước chân trên cát thơ ngây ngắm nhìn,
Dường như lưu luyến chút tình,
Đứng im lặng lẽ một mình dưới mưa.

Thuyền như trở lại bến xưa,
Mà dòng nước cuốn đẩy đưa xa bờ,
Nay tìm về lại bến mơ,
Ngờ đâu gặp gió xác xơ thân gầy.

Tóc dài buông xõa suối mây,
Một mình đứng mãi nơi đây chờ người,
Nhắn dùm, với gió đôi lời,
Tình em sâu nặng... đợi người bến xưa !

Ngày 01.11.2011
Hoanghai

ĐÔNG SANG

Chiều buồn ngắm áng mây tà,
Bên khung cửa sổ hiên nhà năm xưa,
Nhìn ra trước ngõ đong đưa,
Hàng tre vẫy gió... lưa thưa lá vàng .

Nghe như, chào đón đông sang
Cánh tay mềm mại vội vàng vuốt ve .
Thân mềm uốn lượn cành tre,
Chuyển mùa gió đẫy sao nghe dịu dàng .

Ngước lên nhìn đám mây vàng,
Chiều tà chuyễn nắng màu loang vệt dài ,
Mà lòng ngơ ngẩn nhớ ai,
Hình xưa bóng củ... gợi hoài vấn vương !

Ngày 01.11.2011
Hoanghai