Thứ Năm, tháng 11 03, 2011

NHỚ VỀ CHA

Lòng nghe trống vắng xót xa,
Mồ côi, lạnh lẽo vì ta vắng Người,
Cha ơi ! Cha ở trên trời,
Có nghe tiếng nấc rã rời trong con !

Xưa kia, trần thế Cha còn,
Phận con tủi hổ chưa tròn hiếu nhân,
Hỏi trời ? ở giữa đời trần,
Làm sao Chữ Hiếu mười phân vẹn tròn.

Sinh thành ân nghĩa sắt son,
Công ơn dưỡng dục lại còn nặng sâu,
Giờ đây cách biệt nơi đâu,
Âm Dương hai nẻo biết cầu xin ai .

Nên lòng thương nhớ Cha hoài,
Nhớ Cha con lại lệ dài ướt mi,
Ngậm ngùi, mang nặng sầu bi,
Thương Cha ngày ấy ra đi lạnh lùng.

Vì con cực khổ muôn trùng,
Gian nan đói rét Cha cùng hy sinh .
Thân già, quên lo cho mình,
Vì con, vì vợ, một mình nặng mang.

Khổ nhất là mùa đông sang,
Bôn ba khắp nẻo dọc ngang kiếm tiền,
Lưới chài như thể bạn hiền,
Cùng Cha muôn nẻo kiếm tiền nuôi con.

Sông sâu hố cạn chẳng còn,
Bươc chân Cha đã lội mòn khắp nơi,
Một ngày chưa được thảnh thơi,
Cả đời chưa được nghĩ ngơi chút nào.

Chén cơm chưa được dồi dào,
Khi no, khi đói, ai nào có hay,
Đôi khi, thèm chén men cay,
Cũng không dám uống, tiền này nuôi con.

Tự mình, nuôi chín đứa con,
Công Cha trời bể cao non sánh bì,
Giờ đây, chẳng biết nói chi,
Công Cha nghĩa Mẹ khắc ghi trong lòng !

Nay con quì lạy cầu mong,
Phụ Thân an nghĩ mà không u phiền,
Nương nhờ cửa PHẬT qui thiên,
An nhàn thụ hưởng cỏi TIÊN muôn đời !

" Bài thơ này được sáng tác để tưởng nhớ tới Cha đã ra đi cách nay 18 năm của Hoàng Hải "

Sáng tác ngày 04.10.2011
Hoanghai

Không có nhận xét nào: