Chủ Nhật, tháng 7 19, 2015
Nắng Hè
Tiếng ve sầu rít ngân vang
Râm ran từng đợt, bay sang vọng về
Bao trùm làng xóm đồng quê
In trong trí nhớ... say mê một thời...
Nắng hè trải rộng muôn nơi
Gió lay cánh phượng, nhẹ rơi xoay tròn
Xác phượng rụng đầy lối mòn
Con đường đi học... vẫn còn đâu đây.
Nắng xuyên thủng lá trên cây
Rọi vào mặt đất... chứa đầy xác hoa
Nắng trùm kín khắp mọi nhà
Thiêu đốt cây cỏ... toả ra hương đồng...
Chân trời xa tít mênh mông
Gió xua từng đám mây hồng nhẹ bay
Ven đường từng đám cỏ may
Dường như đang muốn... giang tay níu người...
Hè về gió gọi nắng cười
Biết bao kỷ niệm ... đôi mươi hiện về...
19.07.2015
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT

Thứ Sáu, tháng 7 10, 2015
Lối Nhỏ Ngày Xưa
Đường vào cành trúc che ngang
Uốn vòm trước ngõ ... lá vàng rụng rơi
Dường như dẫn lối vào đời
Đó là tổ ấm ... ở nơi quê nhà...
Gió xua lay rụng lá già
Xoay tròn ve vẩy, như là đón ai
Ngõ vào một lối nhỏ dài
Lâu ngày cỏ mọc ... cả hai bên đường.
Đó là nơi chốn yêu thương
In sâu kỷ niệm, tha phương nhớ hoài
Nơi ấy... chỉ một không hai
Dù đi xa vắng ... miệt mài không quên.
Để rồi ta mãi gọi tên
Quê hương ta đó... tạo nên thành đồng
Xứng danh con cháu Lạc Hồng
Tiếp nối truyền thống... giep trồng Từ Bi...
10.07.2015
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT

Thứ Tư, tháng 7 08, 2015
Đời Bốn Mùa
Cuộc đời như một giấc mơ
Xuôi theo dòng chảy... trôi bờ phiêu du
Tựa như chiếc lá vàng thu
Hết xanh vàng vọt... mặc dù chưa rơi... !
Lá xanh xanh thắm một thời
Vi vu trước gió, gọi mời xuân sang
Xuân về cây cối rộn ràng
Đơm hoa kết nhuỵ... đỏ vàng xinh tươi.
Hết xuân đến độ nắng cười
Mùa hè thiêu đốt, thân người khô khan
Nắng về vạn vật gian nan
Mặt trời thiêu đốt... tiêu tàn lá hoa.
Thu đến gió thổi là đà
Lá vàng rơi rụng, rời xa thân cành
Cây khô như thể độc hành
Một mình chống chọi... tranh dành trời đông.
Thế rồi từng đợt mưa giông
Báo mùa mưa đến, mà không ngại ngùng
Cây khô gặp nước vẫy vùng
Đâm chồi nẩy lộc... để cùng đơm hoa...!
08.07.2015
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT

Thứ Sáu, tháng 7 03, 2015
Ước Muốn Xa Xôi
Trần luân kiếm từng miếng ăn
Kiếp người cực khổ... khó khăn vô vàn
Mong sao trên khắp thế gian
Không còn đói khổ ... chứa chan ân tình...
Thế giới sống trong hoà bình
Yêu thương đùm bọc, đẹp xinh nhân loài
Từ Bi ngự trị miệt mài
Trí tuệ sáng suốt ... đức tài song tu.
Nhà nhà tan hết mây mù
Người người An lạc... cho dù bão giông
Bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông
Gió hoà - mưa thuận... đời không đói nghèo...
Mọi nhà vang tiếng hò reo
Hạnh phúc tràn ngập, suốt theo cuộc đời
Công bằng trải rộng khắp nơi
Muôn người như một, thảnh thơi an nhàn !
02.07.2015
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT

Thứ Ba, tháng 6 30, 2015
Nương Tựa
Con nhờ ánh sáng Từ Bi
Soi đường chỉ lối, bước đi vững vàng
Lòng con cảm thấy nhẹ nhàng
Buông lơi tham vọng ... mộng vàng xưa nay...
Cuộc đời đã nhiều đắng cay
Cũng do nghiệp chướng, trả vay sanh tiền
Nay con học sách Thánh hiền
Chợt lòng tĩnh ngộ... nên liền dừng chân.
Từ nay không còn phân vân
Một lòng hướng Phật, Tham Sân chẳng còn
Mong sao vạn sự vuông tròn
Chân tâm pháp tánh... giúp con trưởng thành...
Mai này đến lúc lìa cành
Hồn phách nhẹ nhỏm ... an lành cõi Tây
Phước dư thọ hưởng no đầy
An Nhiên Tự Tại ... vui vầy thiên thu !
30.06.2015
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT

Chủ Nhật, tháng 6 28, 2015
VÔ TÌNH TẠO NGHIỆP
.
. VÔ TÌNH TẠO NGHIỆP
Ngập chìm giữa chốn ba sinh
Rồi đây chẳng biết là mình về đâu ?
Bao năm bôn ba giãi dầu
Giờ đây ngoảnh lại... mái đầu sương pha...
Mưu sinh giữa chốn ta bà
Tạo bao nghiệp chướng, nào ta hay gì
Có duyên giác ngộ từ bi
Mới hay lầm lổi ... Sân Si tạo thành...
Quay gót quyết chí tu hành
Gieo nhân quả tốt, để dành về sau
Cầu mong Phật pháp nhiệm màu
Giải tan nghiệp chướng, khổ đau chẳng còn...
Mai này khuất núi khuất non
Phúc đức để lại cháu con muôn đời
Hồn ta nhẹ bay về trời
Tây Phương Cực Lạc... sáng ngời thiên thu !
28.06.2015
HOANGHAI
Bao năm bôn ba giãi dầu
Giờ đây ngoảnh lại... mái đầu sương pha...
Mưu sinh giữa chốn ta bà
Tạo bao nghiệp chướng, nào ta hay gì
Có duyên giác ngộ từ bi
Mới hay lầm lổi ... Sân Si tạo thành...
Quay gót quyết chí tu hành
Gieo nhân quả tốt, để dành về sau
Cầu mong Phật pháp nhiệm màu
Giải tan nghiệp chướng, khổ đau chẳng còn...
Mai này khuất núi khuất non
Phúc đức để lại cháu con muôn đời
Hồn ta nhẹ bay về trời
Tây Phương Cực Lạc... sáng ngời thiên thu !
28.06.2015
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT

Thứ Năm, tháng 6 25, 2015
Nỗi Buồn Gặm Nhấm
Nếu ai có lòng từ bi
Hay làm việc thiện, thì đi nơi này
Bệnh Phong cùi cụt chân tay
Cuộc sống cực khổ... đắng cay vô cùng...
Người thường chạy nhảy lung tung
Chân tay đầy đủ, hoà chung cộng đồng
Vậy mà còn có số đông
Cơ hàn nghèo đói... sống không no đầy.
Còn người Phong Cùi nơi đây
Chân tay khiếm khuyết... như cây héo tàn
Đời sống cực khổ vô vàn
Nỗi đau chồng chất... trăm ngàn xót cay.
Mong đời giang rộng vòng tay
Mang chút hơi ấm... tới ngay làng Cùi
Chia sớt một chút niềm vui
Niềm thương nhân rộng... ngọt bùi sẻ chia...!
25.06.2015
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT

Thứ Hai, tháng 6 22, 2015
Mỗi Người Một Cảnh
"Trăm năm trăm cõi người ta"
Phận người đầy rẫy, xót xa đau buồn
Mỗi người một cảnh lệ tuôn
Nào ai tránh khỏi ... khổ buồn được đâu...
Bởi đời là một bể dâu
Buồn vui sướng khổ... đau sầu lâm ly
Người này đau yếu trường kỳ
Người kia nghèo khổ ... cớ chi đoạ đày.
Thật ra duyên nghiệp an bày
Khi xưa đã tạo... kiếp này trả thôi
Đó là Nhân quả luân hồi
Gieo gì gặt nấy ... đứng ngồi không yên...
Nếu ta muốn tránh U phiền
Gắng công tu sửa, nối liền từ bi
Buông lơi Tham Hận Sân Si
Dõi theo Chánh Pháp, bước đi vững vàng.
Mai này hết cảnh ngỡ ngàng
Thân Tâm An Lạc... thiên đàng là đây
Muôn đời an hưởng no đầy
Ấm êm hạnh phúc ... vui vầy quanh năm ...!
22.06.2015
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT

Chủ Nhật, tháng 6 21, 2015
Đất Miền Trung
. Xác xơ cát bụi đầy đường
Nắng khô nứt nẻ, rẫy nương tiêu tàn
Cỏ cây chết cháy bạt ngàn
Vạn vật trông ngóng... một làn mưa rơi...
Người dân ngửa mặt kêu trời
Mong cơn mưa đến, cho đời thêm xanh
Mầm non hé nụ đâm cành
Vun đắp cuộc sống... cơm canh mai này.
Hạn hán nhiều người trắng tay
Vô phương trồng trọt, đêm ngày khóc than
Ruộng nương giờ đã hoang tàn
Tan hoang khô khốc... như làn bom xưa...
Hết nắng hạn, lại đến mưa
Thiên tai dồn dập... muối dưa chẳng còn
Chỉ biết nhìn núi ngó non
Cầu trời khấn Phật... không còn thiên tai...!
22.06.2015
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT

Thứ Sáu, tháng 6 19, 2015
Hành Trang Ngày Về
Ngày về còn độ bao xa
Sao nghe sức khoẻ, của ta yếu dần
Phải chăng khi xưa bất cần
Nên giờ gối mỏi... bần thần chân rung...
Một thời bay nhảy lung tung
Lên Voi xuống Ngựa... cả khung trời hồng
Giờ đây mới biết gieo trồng
Cảm thấy lưu luyến ... cánh đồng Từ Bi...
Đời người ai cũng ra đi
Trở về cát bụi... mang chi theo cùng ?
Giàu nghèo một lối đi chung
Bốn dài hai ngắn... đóng khung chui vào !
Thôi ta nguyện với trời cao
Từ bi hướng thiện, ghi vào trong tâm
Ngày đêm ta cứ âm thầm
Tu Nhân Tích Đức, lổi lầm tiêu tan...
Mai này rời chốn trần gian
Về miền Cực lạc, vô vàn niềm vui
Muôn đời Thọ hưởng ngọt bùi
An Nhiên Tự Tại... thoảng mùi thanh cao.
19.06.2015
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT

Đăng ký:
Bài đăng (Atom)