Thứ Bảy, tháng 8 17, 2013
MƯA THÁNG BẢY
Thu về thấy hồn bâng khuâng
Nỗi niềm tâm sự, trào dâng trong lòng
Ngoài hiên mưa rớt từng dòng
Đẩy xua bong bóng, phập phồng lặng trôi.
Nhìn mưa nhớ thủa xa xôi
Mùa thu năm ấy, lứa đôi chia lìa
Ngâu rơi ướt sũng đầm đìa
Bao mùa lá rụng... tình kia chưa tàn.
Mưa giông rải khắp thế gian
Vẫn không trôi hết... gian nan khổ sầu.
Nắng mưa mưa nắng giãi dầu
Mưa ngâu vẫn rớt... buồn rầu vẫn đây !
17.08.2013
HOANGHAI
Nhãn:
LỤC BÁT MÙA THU
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Thứ Năm, tháng 8 15, 2013
VU LAN
Mỗi năm đến mùa Vu Lan
Lên Chùa lễ Phật... xua tan ưu phiền ... !
Cầu trời khấn Phật ngự tiền
Độ trì Cha Mẹ, ở miền tây phương
Bên nhau nối tiếp yêu thương
Muôn đời muôn kiếp, vấn vương vui đùa.
Con cháu thành tâm lễ Chùa
Gieo bòn phước đức, đuổi lùa Sân - Si
Tham- Hận, chẳng lợi lộc gì
Tu tâm dưỡng tánh, vậy thì an nhiên.
Cầu mong trên chốn thần Tiên
Phật độ Cha Mẹ, bách niên mặn nồng
An vui giữa chốn thiên bồng
Ngàn thu gắn kết, vợ chồng như xưa.
Trần gian dẫu nắng hay mưa
Con cháu ngoan giỏi, kính thưa vâng lời
Gắng công xây đắp cuộc đời
Thoả như ý nguyện, sinh thời Mẹ mong !
Vu lan 2013
HOANGHAI
Nhãn:
LỤC BÁT MÙA THU
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Chủ Nhật, tháng 8 11, 2013
MƯA NGÂU
Tháng bảy nhìn hạt mưa ngâu
Mưa rơi tý tách, nỗi sầu mênh mang
Tủi cho duyên phận bẽ bàng
Để cho tháng bảy, ngỡ ngàng gió mây !
Mưa rơi giá buốt thân gầy
Cõi lòng tê tái, chất đầy nỗi đau
Đêm về chăn ướt gối nhàu
Bởi vì tháng bảy... mất nhau trọn đời.
Trách ai ? Duyên phận do trời
Buồn thân tủi phận... buông lời thở than !
08.2013
HOANGHAI
Nhãn:
LỤC BÁT MÙA THU
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Thứ Năm, tháng 8 08, 2013
HƯƠNG TÌNH
Cầu trời ban cho chút hương tình
Để gió lan toả khắp hành tinh
Hỏi trời người tốt sao lại khổ
Chịu đựng xót xa đầy thân mình.
Biết rằng trần gian đầy khổ ải
Nhưng cũng nên ban một chút tình
Để đời nhân thế luôn tươi đẹp
Vạn vật long lanh dưới bình minh.
08.08.2013
HOANGHAI
Nhãn:
Thơ
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
TIẾNG VE SẦU
Ngồi buồn nhìn sợi nắng hè
Chợt ta lại nhớ, tiếng ve thủa nào
Mà lòng cảm thấy xuyến xao
Tuổi thơ trong trắng, ngọt ngào còn đâu !
Trao nhau ánh mắt ban đầu
Giữa trưa nghe tiếng, ve sầu ngân vang
Trên cây từng sợi nắng vàng
Xuyên qua kẻ lá, nhịp nhàng đung đưa.
Từ đó dẫu nắng hay mưa
Gốc cây hò hẹn, sớm trưa quản gì
Nhớ nhau thôi thúc muốn đi
Gặp nhau e thẹn, chỉ vì đã yêu.
Thế rồi đến một buổi chiều
Được tin chuẩn bị, nói điều chia ly
Hành trang thì chẳng có gì
Ba lô mang nặng, phong bì tem thơ.
Thế là gián đoạn ước mơ
Nam bắc cách biệt, ngẩn ngơ bóng hình
Đến khi nhận tin giật mình
Quê nhà em đã... phụ tình sang ngang.
Trời đất như ngã màu vàng
Tình đầu vuột mất... ngỡ ngàng còn đâu !
08.2013
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Thứ Bảy, tháng 8 03, 2013
THỜI KIM TIỀN
Thời buổi mọi thứ vì tiền
Quan tham nhũng nhiễu, lây truyền rất nhanh
Xoá bỏ là việc khó thành
Vì nó có rể... tốt xanh lâu rồi.
Công lý nghe như xa xôi
Đấu tranh là chuyện... ếch ngồi đáy sâu
Thôi đành ngậm nín âu sầu
Buồn cho đất nước, có sâu đục mình.
Xưa kia trọng nghĩa trọng tình
Giờ đây tiền bạc, luận bình đúng sai
Hỏi trời dể có mấy ai
Vác tù và tổng... miệt mài được chăng ?
02.08.2013
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Thứ Năm, tháng 8 01, 2013
THAM
Con người sống ở trên đời
Mấy ai quả quyết nói lời không tham
Tham ăn, tham chơi, tham làm
Biết bao sự việc, người phàm nặng mang.
Cuối cùng gói gọn hành trang
Trở về cát bụi, ngỡ ngàng mới hay
Tất cả bỏ hết phủi tay
Chỉ còn hồn phách, nhẹ bay về trời.
Nên ta hãy nhớ một lời
Tham- Sân- Si- Hận, sống đời khổ đau
Buông xã là phép nhiệm màu
Sống đời an lạc, mai sau thanh nhàn !
08.2013
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Chủ Nhật, tháng 7 28, 2013
Giã Dối
Ta sống cùng nhau giữa trần đời
Tại sao đổ máu hoặc lệ rơi
Phải chăng tình đời toàn giã dối
Gây khổ cho nhau để đùa chơi.
Tiền tình vạn sự từ đâu đến
Tham vọng làm chi để chơi vơi
Gieo nhân gặp quả đời vẫn thế
Số phận đẩy đưa chắc do trời !
07/2013
HOANGHAI
Nhãn:
Thơ
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Thứ Sáu, tháng 7 26, 2013
LƠ LỮNG
Chợt nghe lơ lững giữ đời
Gió đưa gió đẩy, mây trời tuân theo
Đung đưa như thể đang treo
Biết ngày nào rớt, đứt neo chìm xuồng.
Cuộc đời như một vở tuồng
Thăng trầm khúc khỉu, chẳng buông nợ đời
Lúc hả hê, lúc lệ rơi
Lúc thì bay bỗng, chơi vơi ngậm ngùi.
Hết buồn rồi lại đến vui
Lên voi xuống ngựa, đủ mùi đắng cay
Tấm thâm luôn bị đoạ đày
Bôn ba cực khổ, cuốc cày xót xa.
Đến khi tuổi đã chớm già
Vẫn còn lơ lững, nẻo xa đất người
Đôi khi dở khóc dở cười
Sự đời ngang trái, lòng người hám danh.
Thế nên mới thấy mong manh
Như đang lơ lững... treo cành cây cao !
07/2013
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Thứ Ba, tháng 7 23, 2013
NỢ TÌNH
Nỗi buồn đeo mãi tâm ta
Ngày đêm gặm nhấm, xót xa tình đời
Nhiều khi ngửa mặt kêu trời
An bày chi những... sự đời đắng cay.
Lòng buồn nào có ai hay
Qua bao năm tháng, trả vay nợ tình
Giờ đây ngẫm lại đời mình
Giọt buồn lắng đọng, bóng hình chưa phai.
Nhìn đời có được mấy ai
Trọn đời trọn kiếp, không sai không lầm
Để cho thanh thản cõi tâm
An nhiên tự tại, xứng tầm cao tăng !
07.2013
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)