Thứ Năm, tháng 8 08, 2013
TIẾNG VE SẦU
Ngồi buồn nhìn sợi nắng hè
Chợt ta lại nhớ, tiếng ve thủa nào
Mà lòng cảm thấy xuyến xao
Tuổi thơ trong trắng, ngọt ngào còn đâu !
Trao nhau ánh mắt ban đầu
Giữa trưa nghe tiếng, ve sầu ngân vang
Trên cây từng sợi nắng vàng
Xuyên qua kẻ lá, nhịp nhàng đung đưa.
Từ đó dẫu nắng hay mưa
Gốc cây hò hẹn, sớm trưa quản gì
Nhớ nhau thôi thúc muốn đi
Gặp nhau e thẹn, chỉ vì đã yêu.
Thế rồi đến một buổi chiều
Được tin chuẩn bị, nói điều chia ly
Hành trang thì chẳng có gì
Ba lô mang nặng, phong bì tem thơ.
Thế là gián đoạn ước mơ
Nam bắc cách biệt, ngẩn ngơ bóng hình
Đến khi nhận tin giật mình
Quê nhà em đã... phụ tình sang ngang.
Trời đất như ngã màu vàng
Tình đầu vuột mất... ngỡ ngàng còn đâu !
08.2013
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét