Tháng bảy nhìn hạt mưa ngâu
Mưa rơi tý tách, nỗi sầu mênh mang
Tủi cho duyên phận bẽ bàng
Để cho tháng bảy, ngỡ ngàng gió mây !
Mưa rơi giá buốt thân gầy
Cõi lòng tê tái, chất đầy nỗi đau
Đêm về chăn ướt gối nhàu
Bởi vì tháng bảy... mất nhau trọn đời.
Trách ai ? Duyên phận do trời
Buồn thân tủi phận... buông lời thở than !
08.2013
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét