Trần gian ta đến rồi đi
Sinh Lão Bệnh Tử, chia ly khổ sầu
Tìm hoài chẳng thấy vui đâu
Buồn thì nối tiếp, ngập đầu nhân gian.
Luân hồi hợp rồi lại tan
Được này mất nọ, gian nan kiếp người
Nhiều khi dỡ khóc dỡ cười
Oằn vai gánh nợ, phận người đắng cay.
Trầm luân thế sự rủi may
Vàng thu vạn cổ, xưa nay phận mình
Nghiệp duyên giữa chốn ba sinh
Nào ai biết trước, nhục vinh bẽ bàng.
Cơ duyên gặp Pháp Đạo vàng
Thấy được sướng khổ, rõ ràng do ta
Nhìn trong thực tại hiểu ra
Nhân nào quả nấy, cũng là trả vay.
Thương mình - Giác ngộ - Buông tay
Tìm lại tánh thiện, của ngày sơ khai
Quay về nguồn cội - Như Lai
Từ bi - Hỷ xã, tâm khai Bồ đề !
08.01.2022
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét