Thứ Tư, tháng 7 09, 2014

DUYÊN và NỢ

Sinh ra ở giữa trần gian
Ai cũng tạo nghiệp, ngập tràn lối đi
Giờ đây ngẫm nghĩ lại thì:
Cảm thấy tội lổi... từ khi vào đời...!

Lớn lên bôn ba khắp nơi
Mưu sinh ước muốn, đổi đời cao sang
Bởi vì nhìn khắp xóm làng
Thủa ấy cực khổ... đeo mang kiếp nghèo.

Một ngày nắng hạ vừa gieo
Tin vui ập đến, mừng reo tức thì
Từ đó lên đường thoát ly
Chập chà chập chững... học đi mỗi ngày...

Chưa đủ lông, nhưng đã bay
Xa Cha xa Mẹ... lệ cay mắt mờ
Lòng cứ ôm ấp tuổi thơ
Trong vòng tay Mẹ... ngẩn ngơ tình Người...

Tuy giờ đã ngoài năm mươi
Vẫn nhớ rất rõ... nụ cười Mẹ Cha
Mỗi khi về lại quê nhà
Trong lòng rạo rực... như là đón xuân...

Bởi đó Cội nguồn tình thân
Trọn đời tôi vẫn, ân cần nâng niu
Giờ đây... về quê buồn hiu
Không Cha không Mẹ... chắt chiu đở đần...

Nhìn cảnh vật, lòng bần thần
Cầu mong Cha Mẹ, mãi gần bên nhau
Cho con muôn kiếp mai sau
Được làm con Mẹ... bên nhau ngàn đời...!

09.07.2014
HOANGHAI

Không có nhận xét nào: