Thứ Ba, tháng 12 31, 2013

CHÚC MỪNG NĂM MỚI


Năm củ cũng đã đi qua
Năm mới lại đến, hát ca vui mừng
Nơi nơi nô nức tưng bừng
Đón chào năm mới, lẫy lừng trời hoa !

Niềm vui đến với mọi nhà
Năm mới thành đạt, chan hoà yêu thương
Cao sang phú quí phi thường
Công danh thành toại, thuận đường tiến xa.

Làm ăn mưa thuận gió hoà
Tài Lộc tấn tới, đầy nhà đầy kho
Sức khoẻ thì khỏi phải lo
An Vui Hạnh Phúc, Ấm No Mạnh Giàu !

2014
HOANGHAI


Thứ Bảy, tháng 12 28, 2013

NỢ DUYÊN


Con người sống giữa trần gian
Buồn vui sướng khổ, gian nan đủ điều
Hỏi đời ? sống được bao nhiêu
Mà sao ta phải... chịu nhiều đắng cay !

Thôi thì ta tự đổi thay
Giữ tâm chánh niệm, đừng lay động lòng
Từ bi buông bỏ là xong
Thân tâm an lạc, thong dong nhẹ nhàng.

Dẫu cho số phận bẽ bàng
Lòng từ buông xã, đeo mang làm gì
Tự mình chuốc lấy sầu bi
Ngẫm đi tính lại, lợi chi cho mình.

Luân hồi trong cõi ba sinh
Gieo nhân gặp quả, phân minh rõ ràng
Chẳng phải vô cớ đeo mang
Mà là duyên nợ... ta đang trả dần.

Qui luật con tạo xoay vần
Đời người sống giữa cõi trần trả vay
Trở về cát bụi trắng tay
Sao không buông bỏ... đổi thay cuộc đời?

Mai này đến lúc về trời
Tây phương cực lạc... thảnh thơi Niết bàn
Chẳng còn vướng nợ trần gian
Muôn đời muôn kiếp, Phật ban duyên lành !

12.2013
HOANGHAI


Thứ Tư, tháng 12 25, 2013

NHỚ MẸ THƯƠNG CHA


Mùa đông mưa đổ dầm giề
Mồ côi Cha Mẹ... não nề xót xa !
Tháng chín, con bị mất Cha
Tháng mười mất Mẹ... lòng ta rã rời !

Cha đi mười sáu lệ rơi
Mẹ đi mười chín, tháng mười mưa ngâu
Cách nhau mười sáu thu sầu
Con cháu thương tiếc, rể dâu ngậm ngùi.

Về quê, giờ chẳng còn vui
Mất Cha vắng Mẹ, sụt sùi lệ sa
Anh em có cửa có nhà
Ai lo việc nấy... dưa cà nồi riêng...

Họ hàng chòm xóm láng giềng
Đã nhiều thay đổi, ngã nghiêng tuỳ người
Gặp nhau vui vẻ tươi cười
Nhưng sao bì được, vẹn mười như xưa.

Vòng đời có nắng có mưa
Trời kêu phải dạ... phải thưa phận mình
Dẫu cho khổ ải điêu linh
Sinh thành dưỡng dục... ân tình khắc ghi !

12.2013
HOANGHAI


Chủ Nhật, tháng 12 22, 2013

ĐÊM NOEL


Canh khuya giữa tiết mùa đông
Đèn hoa rực rỡ, cây thông hiện về
Sao trời như cũng say mê
Thi nhau nhấp nháy... bốn bề sáng trưng !

Khắp nơi nô nức tưng bừng
Người người rạo rực, chúc mừng Giáng sinh
Nhạc vui nỗi lên xập xình
Đưa hồn vào cõi... bình minh sáng ngời.

An vui lan toả khắp trời
Hoà chung cuộc sống... đổi đời cao sang
Niềm vui lại đến rộn ràng
Chúc Mừng Năm Mới, khang trang đẹp giàu !

12.2013
HOANGHAI


Thứ Ba, tháng 12 17, 2013

NẺO VỀ CÒN XA


Đời ta còn lắm ước mong
Nên TÂM chưa được, thong dong an nhàn
Kiếp người rõ lắm cơ hàn
THAM- SÂN- SI- HẬN, ngập tràn khổ đau !

Tĩnh tâm tìm phép nhiệm màu
Về nơi cõi Phật... mai sau an lành
Vun trồng Phước Đức tươi xanh
Mai này gặt hái, duyên lành Lộc sai.

Đời người ai cũng như ai
Lòng luôn mong muốn, lộc tài sum sê
Khổ nỗi còn lắm si mê
Chưa buông xã được... nẻo về còn xa.

Hãy nhớ lời dạy Ông Cha
Tu Nhân Tích Đức, đó là đạo nhân
Đừng vì tham vọng lỡ chân
Sai đường lạc lối... bất phân chánh tà.

Dõi theo ánh sáng Thích Ca
Phật Pháp chỉ lối... chân ta vững vàng
Đường về rộng lớn thênh thang
Thân Tâm an lạc... vẻ vang muôn đời !

12.2013
HOANGHAI




Chủ Nhật, tháng 12 15, 2013

VỀ THĂM QUÊ


Mỗi năm lại có một lần
Về thăm chốn ấy... dể gần dể thương
Nơi đó, chính là quê hương
Chôn nhau cắt rốn, vấn vương trọn đời !

Cùng chung nhau một bầu trời
Người nam kẻ bắc, cách rời nhau xa
Nhưng tình thì vẫn đậm đà
Bỡi rằng chính đó... mới là tình thân.

Dẫu ta đi xa hay gần
Quê Cha đất Tổ, bội phần mến yêu
Nơi ấy, có biết bao điều
In sâu kỹ niệm... và nhiều ước mong... !

12.2013
HOANGHAI


Thứ Sáu, tháng 12 13, 2013

TÌM ĐÂU


Dù cho tìm khắp thế gian
Nhưng tâm chưa tịnh, chưa tan muộn phiền
Trần gian là chốn kim tiền
Nhu cầu cuộc sống... nối liền lòng tham !

Hận thù vốn tánh người phàm
Sân- Si có sẵn, tính tham tràn đầy
Tam độc thúc đẫy từng giây
Hợp duyên bùng nổ... là gây lổi lầm.

Nên ta cần phải tịnh tâm
Trong lòng biết Nhẫn, lặng thầm giãi nan
Tứ Pháp giúp ta bình an
Tâm từ trãi rộng... Phật ban tánh hiền !

12.2013
HOANGHAI

Thứ Ba, tháng 12 10, 2013

CHIỀU QUÊ


Mây mù phủ kín làng quê
Gió đông lạnh buốt, tái tê da người
Ruộng đồng vắng màu xanh tươi
Chờ đợi mùa mới, tháng mười vụ đông !

Cỏ xanh rãi kín ruộng đồng
Từng đàn cò trắng, cao ngồng đôi chân
Tốp xa cho đến tốp gần
Mò cua bắt cá... chẳng cần ngại chi.

Làng quê vắng bóng hẳn đi
Thanh niên trai tráng, mấy khi ở nhà
Chỉ còn ông lão bà già
Trông coi nhà cửa, con gà con trâu.

Lao động đi khắp năm châu
Cầu mong sắm sửa, nhà lầu xe hơi
Hoặc là lên hương đổi đời
Bỏ lại già trẻ... sống nơi quê nhà !

12.2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 11 28, 2013

BỂ KHỔ TRẦN GIAN


Cuộc đời rồi sẽ về đâu
Khi còn mộng ước, ngọc châu lụa là
Chẳng cần nhìn chi đâu xa
Quanh ta đầy rẫy... bóng ma hình người !

Thế gian kẻ khóc người cười
Tìm đâu cuộc sống, vẹn mười như nhau
Công bằng chắc chờ kiếp sau
Kiếp này quyền thế... áp nhau đoạ đày.

Khổ thân cho phận trâu cày
Đập đi hò đứng, giãi bày cùng ai
Nhiều người gánh chịu oan sai
Cóc ngồi đáy giếng, miệt mài khóc than.

Bể khổ tràn ngập trần gian
Làm sao nhẹ nhỏm, xua tan u phiền
Đẩy lùi danh vọng kim tiền
Cho tâm an lạc... giữa miền gió sương ?

Cầu mong Phật Tổ chỉ đường
Cho người trần thế, nhịn nhường lẫn nhau
Cuộc sống tươi thắm sắc màu
Tâm từ trãi rộng... khổ đau chẳng còn !

27.11.2013
HOANGHAI


Thứ Năm, tháng 11 21, 2013

ƠN MẸ


Ngày xưa cực khổ đói nghèo
Quanh năm lội suối, trèo đèo nuôi con
Lưng còng, gối mỏi, gót mòn
Mẹ không nản chí, mà còn vươn lên.

Cần cù Mẹ đã làm nên
Nhà cao cửa rộng, dưới trên thuận hoà
Con cháu có cửa có nhà
Thành gia lập thất, vậy mà chưa an.

Lòng Mẹ vẫn còn gian nan
Lo toan đủ thứ, sẽ san đủ đường
Con cháu thấy thế xót thương
Khuyên Mẹ ngơi nghĩ... Mẹ thường lãng quên.

Về già Mẹ vẫn chí bền
Gom gót tiết kiệm, làm nên bao điều
Tiền của chẳng có bao nhiêu
Tấm gương của Mẹ... là điều lớn lao.

Giờ đây... trên cõi trời sao
Mẹ đã thanh thản, ngọt ngào bên Cha
Không còn lo nghĩ chi xa
Trời mây một cõi... Thích Ca độ trì !

11.2013
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 11 20, 2013

NHỚ ƠN THẦY CÔ


Chúng ta sống ở trên đời
Cha Ông đã dạy, những lời khó quên
" Không Thầy đố mầy làm nên"
Có ý nhắc nhỡ, bậc trên dạy mình !

Dù cho vốn tính thông minh
Cũng không hiểu hết, nhân tình thế gian
Nhờ ơn Thầy Cô sẽ san
Khuyên răn dạy giỗ, xua tan đói nghèo.

Cao sang từ đó bám theo
Nhân đức hiếu nghĩa, cũng gieo mầm đời
Thế nên hãy nhớ những lời
Công ơn dạy giỗ, biển trời lớn cao.

Cho dù phận số thế nào
Thầy Cô nghĩa cử, ngọt ngào khó quên
Nhờ đâu ? ta đã làm nên
Tri thức đạo nghĩa... đáp đền sao đây !

20.11.2013
HOANGHAI


Thứ Tư, tháng 11 13, 2013

LÒNG MẸ


Tình Mẹ như ánh trăng rằm
Sáng soi muôn nẻo, ngàn năm không mờ
Đời Mẹ đẹp tựa bài thơ
Ru con từng phút, từng giờ lớn khôn.

Gương Mẹ soi sáng trường tồn
Muôn đời con cháu, vinh tôn công Người
Lòng Mẹ mang lại nụ cười
Ấm êm hạnh phúc, xinh tươi ngọt ngào.

Tiếng Mẹ trìu mến dạt dào
Khuyên dạy con cháu, vươn cao với đời
Chân Mẹ bước khắp phương trời
Trèo non lội suối, kiếm lời nuôi con.

Tâm Mẹ chỉ một lòng son
Sáng trong tinh khiết, lại còn thuỷ chung
Từ bi bác ái bao dung
Là lòng Mẹ đó, điệp trùng yêu thương !

10.2013
HOANGHAI


Thứ Năm, tháng 11 07, 2013

THU ĐI


Thu đi để lại lá vàng
Mùa đông lại đến, ngỡ ngàng lạnh căm
Chờ xuân, sao quá xa xăm
Chồi non lộc biếc... đầu năm mới về !

Giao mùa gió lộng bốn bề
Hơi lạnh buốt giá, hai lề vành tai
Hoài mong giọt nắng ban mai
Sưởi cho ấm lại, hình hài sầu đông.

Tiễn thu, chờ những nụ hồng
Đón đông ôm ấp, tình nồng mộng mơ
Thu tàn tình cũng xác xơ
Mây trôi từng đám, bơ vơ giữa trời.

Chợt lòng nghĩ tới chuyện đời
Bốn mùa mưa nắng, có rời được đâu
Dòng đời một chuổi bể dâu
Buồn- Vui- Sướng- Khổ... đau sầu trần ai !

11.2013
HOANGHAI


Thứ Hai, tháng 10 28, 2013

Ngôi Nhà Của Mẹ


Nhà Mẹ nằm ở giữa làng
Trước sân trồng sẵn, một hàng cau xanh
Lối vào tre già uốn cành
Họ hàng chòm xóm, vây quanh vui vầy !

Thuơng Mẹ chưa được no đầy
Suốt đời cực khổ, nuôi bầy con thơ
Mẹ rằng: tao chỉ ước mơ
Làm căn nhà lớn... để thờ Tổ Tiên.

Thế rồi cũng đến cơ duyên
Mẹ xây nhà mới, bạc tiền chẳng dư
Ngày đêm Mẹ lại trầm tư
Lo toan mọi việc... chẳng hư hao gì.

Nhà xong, nợ nần ly bì
Mẹ đành chắt góp... củ mì khoai lang
Trả nợ hàng xóm họ hàng
Khi đã hết nợ, Mẹ càng mừng vui.

Nào ngờ... chạy tới chạy lui
Thăm con thăm cháu... vận xui ập vào
Mẹ đi... trong sự nghẹn ngào
Con cháu đau khổ... lệ trào tiếc thương... !

10.2013
HOANGHAI


Thứ Sáu, tháng 10 25, 2013

NỖI KHỔ VÙNG LŨ


Mỗi khi có bão đi qua
Lũ lụt càn quét, xót xa tình đời
Miền trung đói khổ tả tơi
Tài sản mất hết, kêu trời thấu chăng !

Mùa màng bị nước cuốn phăng
Hoa màu mất sạch... bằng lăng một vùng
Đói rét, bệnh tật, não nùng
Biết bao tai hoạ, miền trung gồng mình.

Cầu mong trời ban chút tình
Miền trung hết bão, an bình quanh năm
Từ gần gủi, đến xa xăm
Giúp nhau vượt nạn... những năm đói nghèo.

Niềm vui sẽ được kèm theo
Người nhiều kẻ ít... trồng gieo ân tình
Cứu nguy khúc ruột của mình
Qua cơn khốn đốn... ấm tình nước non !

10.2013
HOANGHAI



Chủ Nhật, tháng 10 20, 2013

ƠN CHA


Khi xưa đánh đuổi giặc Tây
Chín năm kháng chiến, mình đầy vết thương
Vậy mà Cha vẫn kiên cường
Vượt qua gian khó, tìm đường tiến lên !

Hoà bình Cha được ghi tên
Chế độ chính sách, cấp trên khen mừng
Về quê cuộc sống nương rừng
Thân già vất vả... chưa từng ấm no.

Đông về giá lạnh co ro
Cái ăn cái mặc, Cha lo mọi bề
Làm nông vất vả nặng nề
Cha làm nghề phụ... kiếm về tiền thêm.

Thế rồi cứ mỗi hằng đêm
Bên ngọn đèn nhỏ, êm đềm sáng soi
Cha ngồi nhịp nhàng đưa thoi
Cây kim vá lưới, luồn- chòi- kết- khâu.

Nhưng rồi chẳng được bao lâu
Mùa đông năm ấy... đau sầu tang thương
Cha về nơi chốn thiên đường
Bỏ lại con cháu... tiếc thương ngậm ngùi !

16.09.2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 10 17, 2013

PHẬN LÀM CON

Sinh ra đã phận làm con
Chữ Hiếu phải vẹn, vuông tròn mới an
Nếu không ắt phải van than
Cả đời hối hận, ngập tràn khổ đau !

Vậy nên, ta hãy khuyên nhau
Còn Cha còn Mẹ, hãy mau đáp đền
Sinh thành dưỡng dục chớ quên
Trăm năm Cha Mẹ, chẳng bên mình hoài.

Chữ Hiếu: vẹn mới có tài
Chữ Tình: chung thuỷ, mới hài lòng nhau
Chữ Nghĩa: phải có trước sau
Chữ Tâm: phải tịnh, mới mau an lành.

Bền chí mọi việc sẽ thành
Nghèo giàu phận số... ai dành được đâu
Đời người là một bể dâu
Tiền tình danh vọng... nỗi sầu đeo mang.

Đường về rộng lớn thênh thang
Tu tâm dưỡng tính, tránh mang luỵ phiền
Trở về cát bụi - lên tiên
Tay không tay trắng... bạc tiền chi đâu !

10.2013
HOANGHAI




Thứ Hai, tháng 10 14, 2013

NỖI ĐAU MIỀN TRUNG


Lại thêm một năm mất mùa
Nhà cửa tan nát... gió lùa trước sau
Đã nghèo cộng thêm nỗi đau
Người mất của hết... cháo rau ấm tình.

Cuộc đời ai cũng như mình
Cầu mong mạnh khoẻ, an bình toàn gia
Nhưng trời nào theo ý ta
Thiên tai dồn dập... xẩy ra khôn lường.

Biết rằng giữa chốn Vô thường
Có không không có, tỏ tường từ lâu
Nhưng sao ta vẫn âu sầu
Xót thương tai hoạ, từ đâu đến hoài.

Gây nên bao cảnh trần ai
Miền trung đói khổ... trãi dài quanh năm !

10.2013
HOANGHAI



Thứ Bảy, tháng 10 12, 2013

VĨNH BIỆT ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP


Tiếc thương tiễn Bác ra đi
Trời Nam đất Việt, sầu bi lệ dài
Đất nước vắng bóng nhân tài
Muôn đời nhớ mãi, hình hài thân thương !

Bác ơi ! trên mọi nẻo đường
Ba miền nam bắc, yêu thương một nhà
Mà sao Bác nở đi xa
Để cho con cháu, nhạt nhoà lệ rơi.

Trời thu cây cỏ tả tơi
Lá vàng rơi rụng, mọi nơi đau buồn
Nay Bác đã trở về nguồn
Quốc tang tiễn Bác, lệ tuôn ngập lòng.

Ơn Bác bảo vệ non sông
Đánh đuổi Pháp Mỹ, thành đồng ving quang
Lập nên những trang sử vàng
Điện Biên lịch sử, Pháp hàng thua ta.

Giờ đây, Bác GIÁP đi xa
Cầu mong hồn Bác, Phật Ca độ trì
An lành trong cõi từ bi
Hồn thiêng sông núi, sẽ đi bên Người !

10.2013
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 10 09, 2013

CHIỀU THU


Chiều về trời chợt âm u
Một vùng dày đặc, mây mù giăng ngang
Xa xa mấy sợi nắng vàng
Vương vấn sót lại, một hàng tím xanh !

Hoàng hôn buông xuống yên lành
Trời thu se lạnh, như dành tiết đông
Chân trời mây ửng màu hồng
Trôi trôi lặng lẽ, bềnh bồng về đây.

Từng đàn chim nhỏ gọi bầy
Cuối ngày về tổ, sum vầy cùng nhau
Con bay trước, con theo sau
Nối thành một dãy, bay mau về nhà.

Ôi sao ! thân thiết đậm đà
Tình đời có được, như là chim không ?
Chợt lòng, lạnh buốt như đông
Trần gian muôn vẻ... ngóng trông mỏi mòn !

10.2013
HOANGHAI


Thứ Ba, tháng 10 08, 2013

MƯA GIÔNG


Chợt trời đổ cơn mưa giông
Lữ khách ướt đẫm, mà không trú nhờ
Một mình rảo bước thẩn thờ
Ngóng trông đâu đó... một bờ vai ai !

Dòng nước bên đường chẻ hai
Bởi xe tấp nập... chạy dài nước bung
Đôi vai nhỏ, chợt rung rung
Dường như mong muốn, một khung trời vàng.

Mưa thu chấm dứt vội vàng
Để lại nước đọng, trên hàng cây xanh
Đung đưa dưới nắng long lanh
Muôn màu muôn vẻ, tạo thành sắc thu.

08.10.2013
HOANGHAI

Muôn Đời Nhớ Ơn Đại Tướng VÕ NGUYÊN GIÁP


Việt nam mất một nhân tài
Nhân loại lịch sử, miệt mài ghi công
Nhớ ơn thống nhất non sông
Muôn đời con cháu, sẽ không quên Người !

Đất nước nở mãi nụ cười
Vì Võ Nguyên Giáp, là Người sáng soi
Đưa đường, chỉ lối, tìm tòi
Tương lai tươi đẹp, giống nòi quang vinh.

Cả nước vái biệt hương linh
Thành tâm ghi nhớ, nghĩa tình sắt son
Ngàn đời thế hệ cháu con
Nhớ ơn tướng GIÁP, mãi còn ngợi ca !

07.10.2013
HOANGHAI



Chủ Nhật, tháng 10 06, 2013

Tiếc Thương Đại Tướng VÕ NGUYÊN GIÁP



Chiến công vang dội đất trời
Nhân loại ghi nhận, tuyệt vời công lao
Đại Tướng hưởng thọ đã cao
Giờ đây về cõi, trời sao vĩnh hằng !

Tiếc thương nhưng vẫn tin rằng
Đại tướng vẫn sống, vĩnh hằng trong ta
Dẫu thân xác có đi xa
Linh hồn rạng rỡ, ngợi ca muôn đời.

Con cháu ghi nhớ ơn Người
Tự hào Vị Tướng, sáng ngời vinh danh
Chiến công lịch sử liệt oanh
Là VÕ NGUYÊN GIÁP, bức tranh thành đồng !

10.2013
HOANGHAI


Thứ Bảy, tháng 10 05, 2013

THƯƠNG MIỀN TRUNG


Gió bão thì đã qua rồi
Hậu quả còn đó, đứng ngồi không yên
Thiên tai tàn phá liên miên
Gây bao nỗi khổ, cho miền trung du !

Mỗi năm cứ đến mùa thu
Bão lụt lại đến, những khu đói nghèo
Nỗi đau từ đã bám theo
Làm cho bao cảnh... cheo leo giữa đời.

Nhiều người chỉ biết kêu trời
Tan nhà nát cửa... hết lời van than
Nhưng nào có được bình an
Bão lũ để lại... vô vàn khổ đau.

Hỡi đời ! hãy sống vì nhau
Người nhiều kẻ ít, hãy mau giúp người
Mong sao mang lại nụ cười
Cho miền bão lũ, tháng mười năm nay.

Hãy mau, tay nắm lấy tay
Giúp người vượt khó... làm ngay thiện từ !

10.2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 10 03, 2013

THƠ CHẾ ĐỜI


Ngồi buồn ngẫm nghĩ chuyện đời
Mở trang sách nhỏ, viết lời thơ vui
Tìm mãi... chẳng thấy ngọt bùi
Bòng bong một đám... chẳng vui tý nào !

Nên đành gấp tập vở vào
Tìm về những chuyện, ngọt ngào du dương
Nhưng sao càng thấy xót thương
Bụi trần bám víu... đầy đường ta đi.

Đành lòng, ôm mối sầu bi
Tiếc cho cái cõi... Sân -Si đoạ đày
Gây nên bao nỗi đắng cay
Chứa đầy Tham - Hận... giải bày cùng ai.

Chợt lòng buông tiếng thở dài
Cầu Trời khấn Phật... trổ tài giúp cho
Để đời vơi bớt âu lo
Người người tĩnh ngộ... chăm lo việc lành !

10.2013
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 9 29, 2013

LÁ RỤNG VỀ CỘI


Tiếc thay số phận lá vàng
Khi mùa thu đến, ngỡ ngàng chia xa
Cành khô rời bỏ lá già
Thân cây trơ trọi, như là sang đông !

Ta bà là chốn hư không
Thuận theo bản ngã, nước sông xuôi dòng
Tình đời một mớ bòng bong
Niết bàn cõi Phật... trông mong lối về.

Bụi trần bao phủ bốn bề
Tịnh tâm gội rửa, nặng nề chi đâu
Tìm về Phật Pháp nhiệm mầu
Cuộc đời an lạc... buồn rầu tiêu tan.

Lìa xa tội lỗi lầm than
Tu tâm dưỡng tính... Niết bàn cõi tiên !

09.2013
HOANGHAI




Thứ Bảy, tháng 9 28, 2013

CON GÌ



Con gì ? Thường hay thì thầm
Lúc to lúc nhỏ, lầm bầm vào tai
Con gì ? Dẫu gái hay trai
Canh khuya trằn trọc, thở dài thiệt hơn.

Con gì ? hay giận hay hờn
Ăn trên ngồi trước, gãy đờn hát ca
Con gì ? chẳng sợ người ta
Bụng no nhưng vẫn, đi tha nhiều mồi.

Con gì ? thích những chỗ ngồi
Quyền cao chức trọng, giành nồi cơm to
Con gì ? thường giữ bo bo
Của ăn của để, cả kho chưa vừa.

Con gì ? không biết dư thừa
Tham lam bòn rút, chẳng chừa cho ai
Con gì ? thường hay sống dai
Trăm năm mới chịu, đi đai về nguồn !

09.2013
HOANGHAI

Thứ Hai, tháng 9 23, 2013

SẮC THU


Thu về để lá vàng rơi
Để mưa ngâu đổ, để trời vàng hanh
Để nắng chiều lại long lanh
Đậu trên cành lá, kết thành sắc thu !

Cuối mùa gió thổi vi vu
Heo may ngọn cỏ, nhẹ ru lòng người
Đằng tây trời nở nụ cười
Giăng ngang nỗi nhớ... đôi mươi tuổi đời.

Hoàng hôn lấp ló chân trời
Mây vàng quấn quýt, chẳng rời xa nhau
Nắng vàng nhuộm tím sắc màu
Hồn thu ngây ngất... bông lau gió đùa.

Tứ thu góp nhặt cuối mùa
Lâng lâng cảm xúc... chuông chùa ru tâm !

09.2013
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 9 21, 2013

MẸ VÀ THƠ




Từ khi vừa mới lọt lòng
Tiếng ru của Mẹ, in trong tâm hồn
Dù rằng giờ đã lớn khôn
Dân ca Mẹ hát, mê hồn xưa nay.

Thủa bé dẫu đêm hay ngày
Mẹ luôn âu yếm, tỏ bày cùng con
Lớn lên lội suối trèo non
Câu ca lục bát, vẫn còn trong tâm.

Mẹ ơi ! con vẫn âm thầm
Nhớ ơn dưỡng dục... xứng tầm cao non,
Lời ru của Mẹ mãi còn
Giọng Mẹ ấm áp, theo con suốt đời...

Giờ đây Mẹ đã về trời
Công đức của Mẹ, sáng ngời muôn năm !

09.2013
HOANGHAI



Thứ Ba, tháng 9 17, 2013

TRUNG THU


Chiều buông nắng ngã về tây
Bầu trời xanh thẳm, vắng mây vô bờ
Hoàng hôn lấp ló đang chờ
Đằng đông ngấp nghé, lờ mờ ánh trăng.

Đêm thu dưới bóng Chị Hằng
Trẻ nhỏ nô nức, tung tăng vui đùa
Đèn lồng bắt nhịp trống khua
Nến hồng yếu ớt, gió lùa liêu xiêu.

Trăng vàng như nói những điều
Trung thu là tết, có nhiều trò chơi
Ánh trăng sáng cả bầu trời
Thiếu nhi mong đợi, khắp nơi vui mừng.

Đèn hoa nhấp nháy lẫy lừng
Trên cao Chú Cuội, canh chừng trời sao
Dưới đất trẻ nhỏ kêu gào
Chơi đùa thoã thích... đón chào Trung thu !

Thu 2013
HOANGHAI

CHÙM THƠ VUI


CON NGỰA

Còn sức múa võ dương oai
Hết sức nằm đó... chẳng ai ngó ngàng
Tình đời sao quá bẽ bàng
Để cho thân ngựa.. .ngỡ ngàng khổ đau !

CON GÀ

Không cần suy nghĩ chi xa
Ăn rồi quẹt mỏ... vậy là cho xong
Chẳng giữ tình nghĩa trong lòng
Ra sức đào xới... chỉ mong kiếm mồi !

CON LƯƠN

Cậy mình có thân da trơn
Luồn lách ngõ ngách... hay hơn mọi loài
Dù cho thân mình hơi dài
Nhưng mà trơn trượt... khó ai nắm cầm !

CON CÒ

Xưa ai bắt bép nuôi cò
Lặn lội sông suối... ốm xo cần cù
Lớn khôn cò cũng bay vù
Chẳng thèm ngó lại... cho dù tình thân !

09.2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 9 12, 2013

LỤC BÁT TÂM HỒN VIỆT


Cùng chung nòi giống Lạc hồng
Đó là huyết thống, con rồng cháu tiên
Việt nam một dãi ba miền
Như một khúc ruột, nối liền với nhau.

Từ móng cái, đến Cà mau
Dân ca lục bát, thắm màu thuỷ chung
Dẫu là rừng núi điệp trùng
Hay là hải đảo, vẫn dùng lời ca .

Người Việt dẫu có đi xa
Lòng không quên được, đất Cha giống nòi
Tục ngữ lục bát rạch ròi
Tô thắm hồn Việt, sáng soi muôn đời !

09.2013
HOANGHAI

CA DAO TỤC NGỮ VIỆT NAM


Dân gian có nhiều trò chơi
Theo ta đi suốt, bao đời xưa nay
Từ thành thị đến dân cày
Câu ca lục bát, tỏ bày cùng nhau.

Đời này truyền tụng đời sau
Ca dao tục ngữ, rất mau thuộc lòng
Từ trẻ nhỏ đến già còng
Hồn thơ nối tiếp... theo dòng thời gian.

Kinh nghiệm cũng được sẽ san
Trẻ già trao đổi... chứa chan bao tình
Sáng soi dưới ánh bình minh
Tôn danh hồn Việt... nghĩa tình sắt son !

09.2013
HOANGHAI


Thứ Tư, tháng 9 11, 2013

VỀ ĐÂU


Đời ta rồi sẽ về đâu
Khi đường đầy rẫy, hố sâu ao tù
Tương lai xa tít mịt mù
Lối về chưa thấy... cho dù đã cố mơ!

Đau lòng con nhện xe tơ
Cả đời cực khổ, xác xơ thân gầy
Đột nhiên gió bứt đứt dây
Công sức theo gió, theo mây về trời.

Gieo trồng phước đức ắt lời
Nhưng sao ta mãi, cả đời chưa an
Về chiều nắng đã sắp tàn
Ngẫm đời lòng thấy... vô vàn xót đau.

Tĩnh tâm học đạo nhiệm màu
Cậy nhờ ơn Phật... để mau an lành
Thân tâm sẽ được tươi xanh
Tây phương cực lạc... chẳng nhanh cũng gần !

09.2013
HOANGHAI

Thứ Hai, tháng 9 09, 2013

LỤC BÁT HỒN VIỆT



Lao động cực khổ bao nhiêu
Dân ca tục ngữ, càng nhiều càng say
Người dân vất vả cấy cày
Thơ ca quên mệt, đắm say lòng người.

Lời thơ giúp ta vui cười
Quên đi mệt nhọc, biếng lười cũng không
Năng suốt lao động chất chồng
Truyền dạy kinh nghiệm, gieo trồng tình thương.

Mai sau trên mọi nẻo đường
Ca dao lục bát, mến thương đi cùng
Dẫu cho giông tố bão bùng
Lục bát hồn Việt, thuỷ chung muôn đời !

08.09.2013
HOANGHAI

Đã đăng trên:
http://lucbat.com/index.php?tab=idea

Thứ Bảy, tháng 9 07, 2013

LỤC BÁT VIỆT NAM


Sinh ra từ những đường cày
Ca dao lục bát, đời này sao quên
Truyền nhau gìn giữ vững bền
Ngợi ca truyền thống... xứng tên Lạc Hồng.

Nghề nông vất vả ruộng đồng
Từng câu tục ngữ, gieo trồng mầm tươi
Khuyên dạy con cháu nên người
Từ trong làn điệu... tiếng cười dân gian.

Lời thơ lục bát sẽ san
Thành quả lao động... chứa chan bao tình
Sáng soi dưới ánh bình minh
Trong tâm hồn Việt, đẹp xinh muôn đời !


09.2013
HOANGHAI
Đã đăng tại:

http://lucbat.com/index.php?tab=idea



Thứ Sáu, tháng 9 06, 2013

TÌNH CHA


Dâng Cha một nén tâm hương
Cầu mong Cha ở, thiên đường bình an
Con cháu ở giữa trần gian
Tạ ơn công đức, Cha ban kiếp này !

Xưa Cha vất vả cấy cày
Ruộng vườn nương rẫy, tối ngày còng lưng
Giống như buôn gánh bán bưng
Đời Cha cực khổ, chưa từng ấm no.

Cả đời, Cha đã chăm lo
Chín đứa con nhỏ, lớn to từng ngày
Nhưng rồi, số phận an bày
Mùa thu năm ấy... Cha quay về trời.

Từ ấy, con cháu trên đời
Mất Cha vĩnh viễn... Mẹ thời cô đơn
Cuộc đời, chẳng gì buồn hơn
Mất Cha mất Mẹ... dỗi hờn ai đây ?

Giờ trên khuất chín tầng mây
Mẹ Cha cũng đã... sum vầy bên nhau.
Thu về cây lá đổi màu
Nhớ Cha Con thấy... nhói đau lòng mình... !

09.2013
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 9 01, 2013

TRÒ ĐỜI


Người này vui vẻ cười đùa
Kẻ kia đau khổ, bốn mùa mưa ngâu
Trò đời có lạ gì đâu
Người cười kẻ khóc... đau sầu khổ thân !

Con tạo thì cứ xoay vần
Dòng đời vẫn chảy, chẳng cần ai quay
Con người sống giữa đời này
Biết bao gian khổ, đắng cay chất chồng.

Ta bà là chốn hư không
Lừa lọc dối trá, chơi ngông đủ trò
Vì tiền chuyện nhỏ thành to
Bất chấp luân lý... chỉ lo kiếm tiền.

Ai ơi ! Xoá bỏ u phiền
Tìm về tĩnh lặng... là miền tu tâm
Tự ta buông xã âm thầm
Tham- Sân- Si- Hận, sai lầm trần ai.

Kiếp người chẳng quản gái trai
Sống cho đẹp đạo, ánh mai rạng ngời
Nợ duyên kiếp số do trời
Tu Tâm dưỡng Tánh... theo lời Phật răn !

09.2013
HOANGHAI


Thứ Bảy, tháng 8 31, 2013

NHỚ VỀ CHA


Tháng bảy con nhớ về Cha
Bao năm xa cách, nhạt nhoà lệ rơi
Chữ HIẾU con nhớ suốt đời
Nhưng vì cuộc sống... phải rời quê hương.

Con đi trên mỗi dặm đường
Hình bóng Cha Mẹ, thân thương theo cùng
Giờ đây cách trở điệp trùng
Lòng con thương nhớ... não nùng từng đêm.

Cha ơi, " máu chảy ruột mềm"
Tình Cha rộng lớn, cộng thêm công dày
Lòng con nguyện suốt đời này
Ghi lòng tạc dạ... ơn dày công Cha !

Vu Lan 2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 8 29, 2013

CHỮ HIẾU CHƯA TRÒN


Phận con chữ Hiếu chưa tròn
Nên lòng ray rứt, mãi còn chưa yên
Vì xưa Cha Mẹ hiện tiền
Con đi xa vắng, tận miền xa xôi.

Giờ đây đã ổn định rồi
Không còn Cha Mẹ, nên ngồi ăn năn...
Nhớ xưa cuộc sống khó khăn
Quê nhà đói khổ... phải ăn độn mì.

Ngày con cất bước ra đi
Lòng con mang nặng, những gì Mẹ khuyên
Từ đó ghi nhớ triền miên
"Tu Nhân tích Đức, ở hiền gặp may".

Nhưng đời nào có ai hay
Số Người trời định... phải quay về trời
Để lại mất mát cho đời
Con cháu thương tiếc... buông lời thở than !

08.2013
HOANGHAI


Chủ Nhật, tháng 8 25, 2013

BUỒN


Buồn chi buồn lắm người ơi
Buồn tình rồi lại buồn đời trái ngang
Buồn cho số phận bẽ bàng
Buồn vì tình đã vội vàng lìa tan.
Buồn lòng suy nghĩ miên man
Buồn trong tâm trí... buồn tràn ướt mi
Buồn rầu lòng nặng sầu bi
Buồn theo năm tháng, buồn đi theo đời.
Buồn đêm giọt lệ thầm rơi
Buồn lòng tê tái... chơi vơi một mình !

08.2013
HOANGHAI


Thứ Ba, tháng 8 20, 2013

LỄ CHÙA


Hôm nay con đi lễ Chùa
Tạ ơn Cha Mẹ, nhân mùa Vu lan
Vì rằng: ở giữa trần gian
Không còn Cha Mẹ, sẽ san tâm tình.

Vu Lan nhớ Cha Mẹ mình
Ngày xưa đói khổ, bóng hình bên nhau
Dù rằng bữa cháo bữa rau
Cuộc sống vui vẻ, tươi màu thuỷ chung.

Về già gối mỏi chân rung
Nuôi con vượt suối, điệp trùng cao non
Một lòng một dạ sắt son
Vì đàn con nhỏ, chẳng còn quản chi.

Thế rồi lặng lẽ ra đi
Miếng no chưa đủ, đôi khi đói lòng
Cả đời luôn sống sạch trong
Nuôi con dạy giỗ, hằng mong thành người.

Giờ đây Cha Mẹ mỉm cười
Con cháu thành đạt, bằng người bằng ta
Dẫu rằng Cha Mẹ đi xa
Công ơn Cha Mẹ, bao la biển trời.

Con cháu ghi nhớ muôn đời
Vinh danh công đức... sáng ngời Tổ Tiên !

Vu Lan 2013
HOANGHAI


Thứ Bảy, tháng 8 17, 2013

MƯA THÁNG BẢY


Thu về thấy hồn bâng khuâng
Nỗi niềm tâm sự, trào dâng trong lòng
Ngoài hiên mưa rớt từng dòng
Đẩy xua bong bóng, phập phồng lặng trôi.

Nhìn mưa nhớ thủa xa xôi
Mùa thu năm ấy, lứa đôi chia lìa
Ngâu rơi ướt sũng đầm đìa
Bao mùa lá rụng... tình kia chưa tàn.

Mưa giông rải khắp thế gian
Vẫn không trôi hết... gian nan khổ sầu.
Nắng mưa mưa nắng giãi dầu
Mưa ngâu vẫn rớt... buồn rầu vẫn đây !

17.08.2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 8 15, 2013

VU LAN


Mỗi năm đến mùa Vu Lan
Lên Chùa lễ Phật... xua tan ưu phiền ... !

Cầu trời khấn Phật ngự tiền
Độ trì Cha Mẹ, ở miền tây phương
Bên nhau nối tiếp yêu thương
Muôn đời muôn kiếp, vấn vương vui đùa.

Con cháu thành tâm lễ Chùa
Gieo bòn phước đức, đuổi lùa Sân - Si
Tham- Hận, chẳng lợi lộc gì
Tu tâm dưỡng tánh, vậy thì an nhiên.

Cầu mong trên chốn thần Tiên
Phật độ Cha Mẹ, bách niên mặn nồng
An vui giữa chốn thiên bồng
Ngàn thu gắn kết, vợ chồng như xưa.

Trần gian dẫu nắng hay mưa
Con cháu ngoan giỏi, kính thưa vâng lời
Gắng công xây đắp cuộc đời
Thoả như ý nguyện, sinh thời Mẹ mong !

Vu lan 2013
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 8 11, 2013

MƯA NGÂU


Tháng bảy nhìn hạt mưa ngâu
Mưa rơi tý tách, nỗi sầu mênh mang
Tủi cho duyên phận bẽ bàng
Để cho tháng bảy, ngỡ ngàng gió mây !

Mưa rơi giá buốt thân gầy
Cõi lòng tê tái, chất đầy nỗi đau
Đêm về chăn ướt gối nhàu
Bởi vì tháng bảy... mất nhau trọn đời.

Trách ai ? Duyên phận do trời
Buồn thân tủi phận... buông lời thở than !

08.2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 8 08, 2013

HƯƠNG TÌNH


Cầu trời ban cho chút hương tình
Để gió lan toả khắp hành tinh
Hỏi trời người tốt sao lại khổ
Chịu đựng xót xa đầy thân mình.
Biết rằng trần gian đầy khổ ải
Nhưng cũng nên ban một chút tình
Để đời nhân thế luôn tươi đẹp
Vạn vật long lanh dưới bình minh.

08.08.2013
HOANGHAI

TIẾNG VE SẦU



Ngồi buồn nhìn sợi nắng hè
Chợt ta lại nhớ, tiếng ve thủa nào
Mà lòng cảm thấy xuyến xao
Tuổi thơ trong trắng, ngọt ngào còn đâu !

Trao nhau ánh mắt ban đầu
Giữa trưa nghe tiếng, ve sầu ngân vang
Trên cây từng sợi nắng vàng
Xuyên qua kẻ lá, nhịp nhàng đung đưa.

Từ đó dẫu nắng hay mưa
Gốc cây hò hẹn, sớm trưa quản gì
Nhớ nhau thôi thúc muốn đi
Gặp nhau e thẹn, chỉ vì đã yêu.

Thế rồi đến một buổi chiều
Được tin chuẩn bị, nói điều chia ly
Hành trang thì chẳng có gì
Ba lô mang nặng, phong bì tem thơ.

Thế là gián đoạn ước mơ
Nam bắc cách biệt, ngẩn ngơ bóng hình
Đến khi nhận tin giật mình
Quê nhà em đã... phụ tình sang ngang.

Trời đất như ngã màu vàng
Tình đầu vuột mất... ngỡ ngàng còn đâu !


08.2013
HOANGHAI


Thứ Bảy, tháng 8 03, 2013

THỜI KIM TIỀN



Thời buổi mọi thứ vì tiền
Quan tham nhũng nhiễu, lây truyền rất nhanh
Xoá bỏ là việc khó thành
Vì nó có rể... tốt xanh lâu rồi.

Công lý nghe như xa xôi
Đấu tranh là chuyện... ếch ngồi đáy sâu
Thôi đành ngậm nín âu sầu
Buồn cho đất nước, có sâu đục mình.

Xưa kia trọng nghĩa trọng tình
Giờ đây tiền bạc, luận bình đúng sai
Hỏi trời dể có mấy ai
Vác tù và tổng... miệt mài được chăng ?

02.08.2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 8 01, 2013

THAM



Con người sống ở trên đời
Mấy ai quả quyết nói lời không tham
Tham ăn, tham chơi, tham làm
Biết bao sự việc, người phàm nặng mang.

Cuối cùng gói gọn hành trang
Trở về cát bụi, ngỡ ngàng mới hay
Tất cả bỏ hết phủi tay
Chỉ còn hồn phách, nhẹ bay về trời.

Nên ta hãy nhớ một lời
Tham- Sân- Si- Hận, sống đời khổ đau
Buông xã là phép nhiệm màu
Sống đời an lạc, mai sau thanh nhàn !

08.2013
HOANGHAI