Thứ Sáu, tháng 10 25, 2013
NỖI KHỔ VÙNG LŨ
Mỗi khi có bão đi qua
Lũ lụt càn quét, xót xa tình đời
Miền trung đói khổ tả tơi
Tài sản mất hết, kêu trời thấu chăng !
Mùa màng bị nước cuốn phăng
Hoa màu mất sạch... bằng lăng một vùng
Đói rét, bệnh tật, não nùng
Biết bao tai hoạ, miền trung gồng mình.
Cầu mong trời ban chút tình
Miền trung hết bão, an bình quanh năm
Từ gần gủi, đến xa xăm
Giúp nhau vượt nạn... những năm đói nghèo.
Niềm vui sẽ được kèm theo
Người nhiều kẻ ít... trồng gieo ân tình
Cứu nguy khúc ruột của mình
Qua cơn khốn đốn... ấm tình nước non !
10.2013
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét