THƠ. 2011
Bài: 56 BẾN ĐỢI
Chiều nay trở lại bến xưa
Là nơi ngày ấy đón đưa hẹn hò
Mà lòng rối như tơ vò
Nhìn đôi chim nhỏ, cánh cò, lệ rơi.
Ngước lên, nhìn đám mây trời
Một màu xanh thẳm xa vời chân mây
Lòng buồn, nhớ lại nơi đây
Kỷ niệm xưa ấy tràn đầy nhớ thương.
Xưa kia dệt mộng trăm đường
Vun xây tổ ấm yêu thương trọn đời
Giờ đây lòng dạ rã rời
Con tim đau nhói, thấy đời bơ vơ.
Người ơi ! sao nỡ hững hờ
Để em chờ đợi xác xơ thân mềm
Mộng lành ấp Ủ từng đêm
Cô đơn gối chiếc lòng thêm lạnh lùng !
Ngày 29.12.2011
HOANGHAI
////////////////////////////////////////
Bài: 55 GIỌT LỆ MÙA ĐÔNG
Chiều buồn đứng ngắm mây giăng
Bên ô cửa nhỏ ngắm trăng thủa nào
Mà lòng chợt thấy xuyến xao
Con tim thổn thức... nghẹn ngào tình xưa !
Bỗng trời lại đổ cơn mưa
Mưa rơi mờ mịt đường xưa lối về
Hạt mưa bất chợt nặng nề
Dòng người vội vã xuống lề trú mưa.
Nhìn trời lại nhớ ngày xưa
Giữa đường lỡ bước, say sưa bên người
Mà lòng cảm thấy rã rời
Tim nghe đau nhói, thấy đời buồn tênh.
Bên đường bong bóng lênh đênh
Xuôi theo dòng nước bồng bềnh lặng trôi
Chợt nghe giá buốt tim côi
Người ơi ! người ở xa xôi phương nào !
Ngày 26.12.2011
HOANGHAI
//////////////////////////////////////
Bài: 54 THƠ GIÁNG SINH
Đâu đây hương vị ngọt mềm
Giáng Sinh hai tiếng ấm êm dịu dàng
Hồn như lạc giữa thiên đàng
Đắm chìm mộng cảnh ngỡ ngàng thiên thai.
Vẳng nghe tiếng nhạc êm tai
Đưa hồn vào chốn bồng lai mơ màng
Khoác tay kề sát bên nàng
Đôi môi nóng bỏng vội vàng ngất ngây.
Giáng Sinh chờ đón từng giây
Rượu đào nâng chén đó đây chúc mừng
Vui như thiên cảnh lẫy lừng
Trời đông gieo nắng đón mừng Giáng Sinh !
NOEL 2011
HOANGHAI
///////////////////////////////////////////
Bài: 53 MỪNG GIÁNG SINH
Giữa đêm chợt sáng chói lòa
Tin vui nhân loại, chan hòa tình thương
Trời đất dù phủ đầy sương
Vẫn nghe ấm lại, thiên đường Giáng Sinh.
Ánh nến soi rọi lung linh
Giữa khuya tiếng nhạc, xập xình hát ca
Du dương trầm bỗng bay xa
Âm thanh êm dịu, lòng ta an bình.
Trần gian cảm tạ thiên đình
Ban tặng năm mới, bóng hình đẹp tươi
Nhân loại lại nở nụ cười
Ấm êm hạnh phúc, người người an vui !
20.12.2012
HOANGHAI
//////////////////////////////////////
Bài: 52 GIỌT SƯƠNG MAI
Nắng mai lấp lánh ánh sương
Đậu trên ngọn cỏ vấn vương chưa tàn
Ban mai nắng đẹp vô vàn
Mang làn hơi ấm nồng nàn yêu thương.
Em là, chỉ một giọt sương
Lòng em trong trắng như gương soi mình
Đời em rất đỗi chung tình
Suốt đêm ôm ấp một mình sắt son.
Nắng mai chiếu rọi vẫn còn
Nằm trên cành lá mỏi mòn đợi ai
Đêm thâu chờ đợi miệt mài
Một lòng chung thủy... canh dài thiên thu !
Ngày 21.12.2011
HOANGHAI
///////////////////////////////////////
Bài: 51 ẤM LÒNG ĐÔI NGÃ
Mai này nếu có vắng anh
Mỗi chiều em có long lanh giọt buồn
Đêm về dòng lệ có tuôn
Một mình lẻ bóng lòng buồn bơ vơ.
Vắng em anh thấy xác xơ
Như cây rụng lá, trụi trơ thân cành
Chiều về nhìn đám mây xanh
Mà lòng trống vắng không đành lìa xa.
Cuộc tình, riêng của chúng ta
Bên nhau âu yếm rời xa đau buồn
Tình là, sức sống cội nguồn
Cho ta sức mạnh, vui buồn sẽ chia.
Trời sinh một cặp khó lìa
Về già càng thấy tình kia đậm đà
Nắng mưa, viên thuốc, ly trà
Ấm lòng đôi ngã, bạn già có nhau !
Ngày 20.12.2011
HOANGHAI
/////////////////////////////////////////
Bài: 50 GẶP NHAU LẦN ĐẦU
Chiều nay gặp mặt lần đầu
Trời Nam mừng rỡ trút bầu tâm tư
Sài gòn đường phố như '' ngư ''
Mưa chiều thấm ướt phong thư thiệp mời.
Tới nơi bạn bè đủ rồi
Làm tôi E ngại bồi hồi trong tim
Đảo mắt như muốn kiếm tìm
Giây đầu gặp gỡ im lìm nhìn nhau.
Bạn bè tụ họp năm châu
Đâu đây nghe rõ từng câu ân tình
Online, biết bạn, quen mình
Sao mà in đậm nghĩa tình anh em.
Phi Anh đưa máy bấm xem
Thanh Xuân mừng rỡ ''bóc tem'' hộp quà
Ôi bao tình nghĩa đậm đà
Giờ đây tụ họp một nhà đông vui.
Rượu mừng mời anh mời tui
Câu ca tiếng hát tới lui bạn mình
Cùng nhau trao đổi tâm tình
Nghe sao thắm thiết ngỡ mình đang mơ.
Chia tay lòng dạ ngẩn ngơ
Mỗi người một ngã mong chờ lần sau
Từ nay nhớ mãi về nhau
Bốn phương tụ họp ghi sâu ÂN TÌNH !
Ngày 17.12.2011
HOANGHAI
////////////////////////////////////
Bài: 49 NHỚ MÃI LỜI MẸ
Giờ đây, nhớ Mẹ đâu còn
Tay cầm dao nhỏ, lăn tròn bổ cau
Khách qua, Mẹ lại gọi mau
Vào đây uống nước, bổ cau ăn trầu.
Trong lòng nhớ Mẹ âu sầu
Hàng tre trước ngõ buồn rầu như ta
Rủ cành rụng lá xót xa
Thương Người phận số, chia xa mà buồn.
Mẹ thường nhắc cội nhớ nguồn
Thương con nhớ cháu lệ tuôn ngậm ngùi
Đêm rằm Mẹ chẳng thấy vui
Một mình trước ngõ ngậm ngùi nhớ con.
Đời Mẹ chỉ một lòng son
Nuôi con dạy cháu vuông tròn xưa nay
Miếng cơm chưa được no đầy
Cả đời chưa được vui vầy thảnh thơi.
Ngày còn tại thế trên đời
Mẹ thường khuyên dạy con ơi nhớ lời
Anh em ruột thịt chớ rời
Quê Cha đất Tổ suốt đời chớ quên.
Có Đức thì mới làm nên
Có Phúc thì mới vững bền thiên thu
Sống đời không phải khôn ngu
Mà là đức tính cần cù ĐẠO NHÂN.
Mẹ thường khuyên bảo ân cần
Tha phương con phải giữ thân an lành
Đừng vì tài lợi đua ganh
Làm mất đức tính trong xanh họ hàng.
Lời Mẹ khuyên dạy rõ ràng
Phận làm con cháu xếp hàng nghe theo
Để lòng thanh thản trong veo
Sống không hổ thẹn vâng theo lời Người !
Ngày 16.12.2011
HOANGHAI
/////////////////////////////////////
Bài: 48 XA RỒI NGÀY ẤY
Gió đông lạnh giá tràn về
Tai nghe giá buốt tê tê môi hồng
Nhìn lên khung cảnh trời đông
Mây mờ che phủ mênh mông mịt mờ.
Xa rồi cái thủa ấu thơ
Bên nhau quấn quýt mộng mơ tơ tằm
Xa rồi tay nắm tay cầm
Chỉ còn ký ức lỗi lầm chia xa.
Chạnh lòng nhớ mối tình ta
Bao năm sóng gió vậy mà chẳng quên
Giờ đây ngước mặt nhìn lên
Mái đầu đã bạc... lòng quên sao đành !
Ngày 13.12.2011
HOANGHAI
///////////////////////////////////////////
Bài: 47 SỢI NẮNG MÙA ĐÔNG
Nắng như ươm sợi tơ hồng
Ngắm nhìn sợi nắng mà lòng ngất ngây
Bầu trời xa tít chân mây
Một màu xanh thẳm tràn đầy ý thơ.
Nắng hồng vàng vọt như tơ
Soi qua cành lá lững lơ trên cành
Ban mai nắng ấm yên lành
Giọt sương dưới nắng long lanh áng vàng.
Gió lùa, chợt nhớ đông sang
Lạnh lòng khi thấy gió mang đông về
Một mình lạnh lẻo não nề
Mong tìm chút nắng, tràn về tim côi !
Ngày 09.12.2011
HOANGHAI
/////////////////////////////////////////
Bài: 46 NHỚ VỀ SÔNG MÃ
Con sông nước chảy hiền hòa
Xưa kia bom đạn xát chà lòng son
Sông Mã mãi mãi vẫn còn
In trong ký ức, vàng son một thời.
Hàng trăm tuổi đẹp xuân đời
Ra đi trong tiếng kêu trời khóc than
Chiến tranh tàn ác vô vàn
Cướp đi mạng sống hàng ngàn xuân xanh.
Giờ đây đất nước bình thanh
Linh hồn các chị các anh về trời
Những người ở lại trên đời
Nhớ chăng Sông Mã... đội trời đạn bom.
Nước sông vẫn đỏ như son
Năm mươi năm ấy vẫn còn đâu đây
Cầu mong cho các hồn nầy
Về nơi chín suối tràn đầy niềm vui.
Hương lòng một nén ngậm ngùi
Dâng lên anh chị mong vui cỏi lòng
Sông Mã dòng nước Hàm Rồng
Hiền hòa vẫn chảy trong lòng thiên thu !
Ngày 08.12.2011
HOANGHAI
///////////////////////////////////////////
Bài: 45 NƯỚC CHẢY XUÔI
Đời người phận số khác nhau
Buồn vui, sướng khổ, nỗi đau tùy người
Phận duyên định số do trời
Giàu sang phú quí... của người trời ban.
Suối kia nước chảy từ ngàn
Xuôi về biển cả sóng tràn đẫy đưa
Sóng đời có từ ngàn xưa
Nhân gian khổ ải... nắng mưa vô vàn.
Lại thêm cuộc sống cơ hàn
Mang lòng tham ái thân tàn héo hon
Cả đời lên núi xuống non
Tuổi chiều Buông Xã... mong còn thảnh thơi !
Ngày 07.12.2011
HOANGHAI
//////////////////////////////////////
Bài: 44 MỘNG ĐẦU
Yêu nhau từ thủa đầu đời
Trong lòng nhung nhớ đầy vơi tâm tình
Nỗi niềm sâu kín lặng thinh
Yêu không giám nói sợ tình rời xa.
Lại thêm sợ miệng người ta
Trong nhà ngoài ngõ xì xa xì xầm
Nên lòng ôm mối tình câm
Ngày đêm nhung nhớ âm thầm nặng mang.
Giờ đây tỏ rõ đôi đàng
Cùng nhau tâm sự mơ màng chuyện xưa
Thỏa lòng mong đợi sớm trưa
Nồng nàn say đắm tình xưa mộng về.
Giống như đứa trẻ đồng quê
Yêu thương chất chứa si mê lần đầu
Khát khao tình đã từ lâu
Mộng về gặp gỡ... chìm sâu mơ màng !
Ngày 02.12.2011
HOANGHAI
////////////////////////////////////////////
Bài: 43 LỜI NGƯỜI CHỚ QUÊN
Mỗi người có một làng quê
Đi xa thì nhớ tràn trề yêu thương
Trong lòng cứ mãi vấn vương
Quê Cha đất Tổ tha phương không đành.
Ấu thơ tiếng Mẹ giỗ giành
Bóng Cha cặm cụi đồng xanh mỏi mòn
Dáng Người in mãi trong con
Chịu thương chịu khó sắt son một đời.
Giờ đây dáng ấy đâu rồi
Chỉ còn đọng lại bồi hồi trong tim
Cha đi Mẹ cũng theo tìm
Đàn con khôn lớn đắm chìm vui riêng.
Mẹ buồn ngấn lệ sầu vương
Nuôi con khôn lớn vợ thương hơn Người
Lòng Mẹ vì thế rã rời
Ra đi chưa nói được lời từ tâm.
Ngày thường Mẹ đã âm thầm
Cắn răng chịu đựng lỗi lầm cưới xin
Nhiều lần đau nhói con tim
Mẹ rằng một đứa chứ tìm lần hai.
Cuối đời Mẹ cứ dặn hoài
Sợ mất đoàn kết trong ngoài anh em
Vâng lời Mẹ dặn lặng im
Mà nghe đau nhói trong tim từng hồi !
( Bài thơ này Hoanghai sáng tác chỉ nhằm mục đích nhắc nhỡ anh em trong gia đình, bạn bè có thể không hiểu được ý thơ xin rộng lòng bỏ qua. )
Ngày 02.12.2011
HOANGHAI
/////////////////////////////////////////
Bài: 42 NGÃ BA ĐỒNG LỘC
Về thăm mảnh đất trung kiên
Nơi Mười cô gái dịu hiền ra đi
Hố bom, mãnh đạn, khắc ghi
Ngã ba huyền thoại lưu ly một thời !
Chiến tranh nay đã xa vời
Đồng lộc còn đó một thời liệt oanh
Mười Cô Tên sáng long lanh
Khói hương nghi ngút uốn quanh chân đồi.
Gợi về nỗi nhớ xa xôi
Mưa bom lữa đạn xới tơi đất này
Mười cô đi dưới bom cày
Thông đường tiền tuyến đêm ngày xe qua.
Gió chiều se lạnh lòng ta
Tiếc thương uất nghẹn xót xa lòng người
Mười cô không nói một lời
Ra đi lặng lẽ ngàn đời tiếc thương.
Giờ đây bao khách thập phương
Viếng thăm thắp nén tâm hương nhớ người
Mười cô dẫu ở trên trời
Lòng vui khi thấy người đời biết ơn.
Bốn mươi năm đã xa hơn
Mà sao ta thấy xót hờn chiến tranh
Biết bao tuổi đẹp xuân xanh
Ra đi đổi lại yên lành ngày nay.
Nén hương tưởng nhớ ơn dày
Cầu mong Mười Chị hồn say giấc nồng
Và đời ghi mãi chiến công
Lưu truyền sử sách mãi không phai mờ !
( Bài thơ này được sáng tác vào một buổi chiều tháng 11.2011 khi Hoanghai về thăm quê hương và ghé lại đốt nhang cho Mười Cô gái Ngã ba Đồng lộc. )
29.11.2011
HOANGHAI
////////////////////////////////////
Bài: 41 THƠ KHÓC MẸ
Trên đời có lắm âm thanh
Nhưng sao tiếng Mẹ, giỗ giành khó quên
Cho dù nắng gió triền miên
Ân tình Mậu tử, vẫn nguyên không mờ !
Đời Mẹ tháng đợi năm chờ
Mong con khôn lớn, cậy nhờ tấm thân
Ngờ đâu chẳng vẹn phước phần
Đương lúc khỏe mạnh, giã trần thế gian.
Cuộc đời Mẹ quá gian nan
Tuổi già gặp phải cơ hàn gió mây
Bước chân dáng đi hao gầy
Mang tròn một kiếp, đời đầy khổ đau.
Những năm đói khổ cháo rau
Mẹ luôn nhường nhịn, ăn sau vét nồi
Khoai thì một củ bẽ đôi
Mẹ ăn một nữa, rồi ngồi nói no.
Giêng hai đói rét co ro
Mẹ vò xôi sắn, nắm to cho mình
Cơm thì Mẹ nói thật tình
Nhường con còn nhỏ, chồng mình cực hơn.
Ngày Cha bỏ Mẹ cô đơn
Một mình Mẹ lại, cực hơn bao giờ
Lo cho một đám con thơ
Việc ăn, việc học, xác xơ thân gầy.
Bao năm vất vả no đầy
Mẹ vui khi thấy, con đây thành người
Ngày con cất bước vào đời
Hành trang mang nặng, những lời Mẹ khuyên.
Con ơi, chịu khó vươn lên
Thoát nghèo vượt khổ, làm nên cơ đồ
Ở nhà chỉ có sắn ngô
Làm sao khá được, khi mô mới giàu.
Ôi ! bao tiếng nói ngọt ngào
Lòng con in đậm, thủa nào còn đâu
Nhớ thương, nhỏ lệ, rơi châu
Muốn nghe lời Mẹ, còn đâu hỡi trời.
Ngày Cha tại thế trên đời
Lưới chài Cha kéo, cá thời liên miên
Một tuần ba buổi chợ phiên
MẸ đi bán cá, kiếm tiền nuôi con.
Gót chân Mẹ đã lội mòn
Đường xa hàng dặm, chẳng còn ngại chi
Thương con Mẹ lại cứ đi
Vào nam ra bắc, quản gì đường xa.
Thế rồi nạn kiếp xãy ra
Tai ương ập đến, quả là đớn đau
Toàn thân bất động nằm lâu
Thân già chịu khổ, nát nhàu lệ rơi.
Chẳng lâu Mẹ đã qua đời
Bỏ lại con cháu, lệ rơi ngậm ngùi
Hai năm đau khổ rã rời
Nay con quỳ lạy, dâng Người tâm hương.
Mong Người về chốn thiên đường
Qui Thiên Phật Độ, Tây Phương Thọ trì
Thoát đời kiếp khổ lưu ly
An nhàn thụ hưởng, những gì cõi tiên !
( Bài thơ này Hoanghai viết để dâng lên Mẹ nhân ngày giổ thứ hai, ý thơ được viết theo nỗi niềm riêng mong các bạn đọc thông cảm ! )
Ngày 14.11.2011
Nhằm ngày 16.10 Tân Mão
HOANGHAI
///////////////////////////////////////////
Bài: 40 NHÌN LẠI CHÍNH MÌNH
Thời gian thấm thoát thoi đưa
Quay đi ngoảnh lại tóc thưa bạc màu
Tuổi xuân lặng lẻ qua mau
Ngọt bùi cay đắng... có nhau trong đời.
Phong ba bão táp qua rồi
Nữa đời lặn lội đứng ngồi không yên
Mãi mê chăm chú kiếm tiền
Đến khi nhìn lại bạn hiền sương pha.
Vai gầy vẫn ấm lòng ta
Vòng tay âu yếm không xa mà gần
Tuổi đời chỉ mới ngũ tuần
Tâm hồn còn đẹp... vẫn xuân với đời !
Ngày 08.11.2011
HOANGHAI
/////////////////////////////////////////////
Bài: 39 NGOÃNH LẠI NHÌN ĐỜI
Đêm về giấc ngủ chưa an
Lòng còn vướng bận, nhân gian khổ sầu
Đời người bể khổ vực sâu
Tấm thân TỨ ĐẠI, giãi dầu nắng mưa.
Thói đời, có từ ngàn xưa
Giàu sang nhưng vẫn, không chừa tánh tham
Biết là khổ ải vẫn làm
Tiền tài dư giã, vẫn tham kiếm nhiều .
Cho nên khổ sở trăm điều
Đến khi nhắm mắt, còn yêu đồng tiền
Sinh ra bản tánh dịu hiền
Tham- Si- Sân- Hận... đảo điên kiếp người .
Mấy ai BIẾT ĐỦ vui cười
Để lo Tu sữa, đời người trần gian
Lòng ta biết trước gian nan
Không lo tích phước, cơ hàn kiếp sau .
Tịnh Tâm Tu Sữa cho mau
Gieo bòn phước đức, đời sau an nhàn
Kiếp người khổ ải vô vàn
Luyến lưu SÂN HẬN, ngập tràn xót xa .
Sân Si tự nó sinh ra
Tham lam bản chất, người ta có thừa
Ba bên hợp lại chẳng vừa
Gây nên TAM ĐỘC, ngàn xưa tới giờ .
Lại thêm bản tính trông chờ
Núi này núi nọ, mộng mơ kiếp người
Đôi khi tham tánh cao vời
Gây nên khổ ải, một đời thế nhân .
Biết TU biết SỮA rất cần
Để thân ta được, bội phần an vui
Cuộc đời sống được mấy mươi
Ta nên Tu chỉnh... vui cười thiên thu !
06.11.2011
HOANGHAI
////////////////////////////////
Bài: 38 DÁNG XƯA
Em như những giọt sương mai
Khoe mình dưới nắng hình hài đẹp xinh
Lòng em vẫn mãi chung tình
Sắt son một dạ... gửi mình nắng mưa.
Một lòng nhớ mãi tình xưa
Bao mùa mưa nắng vẫn chưa phai mờ
Áo dài dệt mộng dệt mơ
Suối tóc mây liễu ngẩn ngơ một thời.
Nắng chiều vàng một góc trời
Nhìn lên đã thấy nữa đời sương pha
Lòng còn nhớ mãi người ta
Dáng em thủa ấy... nét ngà khó phai !
Ngày 04.11.2011
HOANGHAI
/////////////////////////////////
Bài: 37 SANG ĐÔNG
Cứ vào mỗi buổi chiều tà
Ngồi bên cửa sổ hiên nhà năm xưa
Nhìn ra trước ngõ đong đưa
Hàng tre vẫy gió... lưa thưa lá vàng.
Vươn ra chào đón đông sang
Cánh tay mềm mại vội vàng vuốt ve
Thân mềm uốn lượn cành tre
Chuyển mùa gió đẫy sao nghe dịu dàng.
Ngước lên nhìn đám mây vàng
Chiều tà chuyễn nắng màu loang vệt dài
Mà lòng ngơ ngẩn nhớ ai
Hình xưa bóng củ... gợi hoài vấn vương !
Ngày 01.11.2011
HOANGHAI
///////////////////////////////
Bài: 36 GIAO MÙA
Thu ươm ánh nắng vàng tươi
Nhưng không ngăn được mưa rơi đông về
Giao mùa mưa rớt nặng nề
Chuyễn sang gió lạnh tràn trề muôn nơi .
Hàng cây trước gió chơi vơi
Rung rinh cành lá tả tơi thu tàn
Lá vàng xếp lớp ngập tràn
Một màu vàng óng gió đàn tung bay .
Chiều buông trời phủ đầy mây
Đưa làn hơi lạnh đâu đây tràn về
Bầu trời mờ mịt lê thê
Mây đen bao phủ... nhiêu khê lạnh lùng !
10.2011
HOANGHAI
///////////////////////////////////////
Bài: 35 ĐƯỜNG THU
Thu qua ngưỡng cữa hôm nay
Gió mang đông đến mây bay ngập trời
Lá vàng trước gió rụng rơi
Hồn say tiếng gió chơi vơi giữa đời.
Đường thu xác lá tơi bời
Hai hàng dương liễu lã lơi vẫy chào
Nàng tre thẳng đứng vươn cao
Đung đưa trước gió với bao nỗi niềm .
Bước chân trên lá êm đềm
Thả hồn theo gió về miền riêng ta
Câu thơ vang vọng ra xa
Bước chân thư thái nhẹ pha tiếng lòng !
10.2011
HOANGHAI
/////////////////////////////////////////////////
Bài: 34 THU TÀN ĐÔNG LẠNH
Cuối thu lá đã xa cành
Thân cây vắng bóng màu xanh của mình
Càng khô trước gió rung rinh
Đông về lạnh lẻo... thân mình lẻ loi.
Chớm đông trời vẫn còn oi
Vào đông giá rét lẻ loi lạnh lùng
Đông ơi ! sao quá não nùng
Tìm đâu chút nắng vui cùng gió đông .
Mơ màng sợi nắng chiều hong
Ấm lòng thôn giã ngóng trông bóng người
Mùa đông giá rét ai ơi
Chăn không đủ ấm...vắng hơi lạnh lùng !
Ngày 28.10.2011
HOANGHAI
//////////////////////////
Bài: 33 AO NHÀ
Nhà tôi có một hồ ao
Xung quanh đóng cọc, bờ rào hẳn hoi
Nước ao lóng lánh gương soi
Từng đàn cá lội, nhấp nhoi mặt hồ.
Người qua kẻ lại trầm trồ
Nhà này có được, cái hồ như mơ
Nắng chiều vàng vọt như tơ
Sáng soi mặt nước, bóng mơ mượt mà.
Ao tôi nằm cạnh hiên nhà
Nước ao trong mát, như là suối mai
Tôi thường tắm rửa miệt mài
Răng long đầu bạc... vẫn xài nước ao !
28.10.11
HOANGHAI
///////////////////////////////////////
Bài: 32 AN NHÀN NƠI ĐÂU
Mấy ai trọn vẹn người ơi
Nhân gian khổ ải có rời ta đâu
Phong ba bão táp ngập đầu
Lo bao nhiêu việc... lại sầu tình xưa.
Tiền bạc biết mấy cho vừa
Tuy giàu nhưng vẫn không chừa tánh tham
Cho dù khổ ải cũng cam
Chớ không buông bỏ lòng tham kiếm tiền.
Đôi khi khổ bỡi chữ duyên
Nhiều người điên đảo buồn phiền khổ đau
Có người tình mãi khắc sâu
Mang lòng trắc ẩn, nát nhàu tâm can.
Đời người, lắm cảnh gian nan
Sao không "BUÔNG XÃ" cơ hàn tiếc chi
Mai này đến lúc ra đi
Hỏi người xem có mang gì được không.
Ta nên mở rộng tấm lòng
Tịnh Tâm- Tu- Xã- mới mong an nhàn
Niềm vui sẽ đến ngập tràn
Cuộc đời thanh thản...muôn vàn niềm vui !
Ngày 25.10.2011
HOANGHAI
////////////////////////////////////////////
Bài: 31 CÁNH BƯỚM MÙA THU
Trời thu xinh đẹp nên thơ
Biết bao mây gió lững lờ hợp tan
Gió chiều nhè nhẹ miên man
Bướm vàng tụ họp muôn vàn lời thương !
Nắng chiều như cũng vấn vương
Từng đôi cánh bướm bên đường nhởn nhơ
Dường như kết nối thành thơ
Từng đôi, từng cặp, lửng lơ mặn nồng.
Mây chiều đan chéo chất chồng
Suối tóc tơ liễu má hồng dáng ai
Đong đưa trước gió miệt mài
Nhìn theo cánh bướm đậu hoài nơi đây.
Gió thu nhè nhẹ lung lay
Nghe đâu thoang thoảng hương bay ngọt ngào
Mà lòng như thể nôn nao
Mộng mơ cánh bướm, khát khao đợi chờ.
Nắng chiều vàng vọt như tơ
Từng đôi bướm trắng lờ đờ bay ngang
Vây quanh sợi nắng rộn ràng
Lam chiều tim tím...mơ màng đắm say !
Ngày 20.10.2011
HOANGHAI
//////////////////////////////////////////
Bài: 30 CHIỀU HOÀNG HÔN
Gió đưa xào xạc lá rơi
Bay vào mắt biếc thành lời thơ ru
Nắng chiều vàng vọt cuối thu
Nhuộm vàng tím cả mây mù hoàng hôn .
Xa xa phía dưới cuối thôn
Dáng ai trước gió bồn chồn đợi trăng
Trời ban chỉ một chị Hằng
Mà em cũng đẹp ngang bằng chẳng thua .
Hoàng hôn như thể chạy đua
Đẩy lùi ánh nắng chiều lùa vào đêm
Chiều tà yên ả lặng êm
Nỗi niềm lắng đọng càng thêm thẩn thờ .
Gửi vào hoàng hôn chút thơ
Gói niềm tâm sự mộng mơ một đời
Nghe như vang vọng giữa trời
Ngân trong tiếng gió... ngàn đời nhớ thương !
Ngày 17.10.2011
HOANGHAI
///////////////////////////////
Bài: 29 TÌNH THƠ
Chuyện xưa, dù đã bao năm
Vẫn còn lắng đọng, mãi nằm trong tim
Thái dương, in dấu chân chim
Tình thơ trỗi dậy... đắm chìm mê say .
Tương tư khúc nhạc đời hay
Lời thương sợi nhớ đắm say một đời
Tình thơ, cao tựa mây trời
Điểm sương đầu bạc...chẳng rời xa nhau .
Tình thơ, đẹp tựa vì sao
Lung linh ánh sáng muôn màu không phai
Dù cho tình có chia hai
Mộng xưa vẫn đẹp... khó ai sánh bằng.
Âm vang, điệu nhạc, tiếng lòng
Đam mê một kiếp, thơ nồng tình say
Đoạn trường, tâm sự xưa nay
Tâm hồn nhẹ nhỏm... thơ hay tràn về !
Ngày 15.10.2011
HOANGHAI
//////////////////////////////////////////
Bài: 28 THƠ KHÓC GIỖ CHA
Hôm nay ngày giỗ của Cha
Con xin dâng nén hương hoa đáy lòng
Cầu mong Cha được thong dong
Cỏi Tiên an nghĩ... yên lòng Cha ơi !
Đến nay, mười tám năm rồi
Cha đi không nói, một lời chia ly
Để lại thương nhớ sầu bi
Đàn con nhỏ dại, Mẹ thì đơn côi.
Còn con thì ở xa xôi
Không về gặp được, để rồi đớn đau
Mang lòng thương nhớ nặng sâu
Thương Cha, nhớ lắm, biết đâu mà tìm.
Để rồi đau nhói trong tim
Từ trong giấc ngủ, mong tìm dáng Cha
Thương Cha, con cố làm ra
Đồng tiền phụ giúp, Mẹ già em thơ.
Nhưng đời, có được bao giờ
Để ta toại nguyện, ước mơ của mình
Đôi khi, câm nín lặng thinh
Cắn răng chịu đựng, phận mình khổ đau.
Thương Cha, ngày ấy giãi dầu
Dầm mưa giãi nắng, mà đâu vui gì
Lưới chài mưa vẫn cứ đi
Mong sao kiếm được, chút gì nuôi con.
Thân Cha già yếu gầy mòn
Vì con Cha đã, vuông tròn lo xa
Để con bằng với người ta
Có cơm, có áo, cả nhà đều vui.
Nhưng người, có số phận rồi
Giàu sang, đói khổ, Ông trời đã ban
Số Người cực khổ gian nan
Tuổi chiều cũng, phải cơ hàn vì con.
Ngày nay con cháu sắt son
Công ơn Cha Mẹ, mãi còn khắc ghi
Biết bao thương nhớ lưu ly
Giờ đây con biết, lấy gì đền ơn.
Nguyện cầu Trời đất thái sơn
Cao xanh chứng giám, công ơn sinh thành
Cho Cha về với Phật lành
Qui thiên Phật độ, an lành cỏi trên !
Ngày 12.10.2011
16.09 Tân mão
HOANGHAI
/////////////////////////////
Bài: 27 BẾN ĐỢI
Đột nhiên gió chở mây về
Bầu trời tối sẫm lê thê mịt mờ
Nghe như mới sáng tinh mơ
Hỏi trời ? mây đến bao giờ mới tan .
Mặt biển gió thổi miên man
Nắng chiều vụt tắt mây ngàn chen ngang
Cánh chim như cũng vội vàng
Tìm về tổ ấm bay ngang nơi này.
Xa xa bóng dáng ai gầy
Bước chân trên cát thơ ngây ngắm nhìn
Dường như lưu luyến chút tình
Đứng im lặng lẽ một mình dưới mưa.
Thuyền như trở lại bến xưa
Mà dòng nước cuốn đẩy đưa xa bờ
Nay tìm về lại bến mơ
Ngờ đâu gặp gió xác xơ thân gầy.
Tóc dài buông xõa suối mây
Một mình đứng mãi nơi đây chờ người
Nhắn dùm, với gió đôi lời
Tình em sâu nặng... đợi người bến xưa !
Ngày 10.10.2011
HOANGHAI
/////////////////////////////////
Bài: 26 UỐNG RƯỢU
Đôi khi nghe thoáng lạnh lòng
Nâng ly rượu đế thơm nồng men cay
Thế nhân trên cuộc đời này
Hởi ai, uống rượu đừng say quên mình.
Cuộc đời sướng khổ mê linh
Rượu là bạn hữu chung tình với ta
Rượu vào, ca hát ngân nga
Lúc buồn nhấm nháp cũng là men cay .
Rượu là tình nghĩa xưa nay
Bạn bè tri kỷ lâu ngày gặp nhau
Rượu vào, kết nối tình sâu
Kết duyên hội ngộ năm châu thâm tình.
Rượu là thuốc độc hại mình
Thế nhân uống rượu giữ mình được không
Vui men, phải giữ lấy lòng
Ta nên " Biết đủ" đề phòng chẳng may.
Còn tôi thỉnh thoảng lai rai
Vui cùng bè bạn một hai ly nồng
Ngân nga thơ họa đôi dòng
Ngắm nhìn cảnh vật trong lòng thảnh thơi !
Ngày 08.10.2011
HOANGHAI
///////////////////////////////////////
Bài: 25 CÁNH CHIM TRỜI
Hoàng hôn nhuộm tím mây chiều
Cánh chim vạn nẻo, với nhiều ước mơ
Mây trời bồng bềnh xa mờ
Gió lùa từng mảnh... xác xơ thân mình .
Hải Âu vốn dĩ chung tình
Một khung trời tím uốn mình bay xa
Lại còn như vẻ ngân nga
Câu ca chiều tím phát ra giữa trời.
Nghe như khúc nhạc ngàn đời
Du dương trầm bỗng rã rời thân ta
Ngắm nhìn bầu trời phương xa
Một màu mờ mịt... đâu là bến mơ.
Cánh chim bay mãi bơ phờ
Bôn ba khắp nẻo bến bờ nơi đâu
Mong tìm một chốn cắm câu
Giã từ phiêu bạt mệt nhàu phong ba.
Bao năm sóng gió mưa sa
Tìm về bến đậu đó là ước mơ
Giã từ cuộc sống bơ vơ
Mây trời lồng lộng... xác xơ thân mình .
Bầu trời như cũng chung tình
Khuyên chim đừng mãi một mình lửng lơ
Để rồi chiều xuống ngẩn ngơ
Nhìn mây nhìn gió thờ ơ với mình.
Màn đêm buông xuống lung linh
Chim bay về tổ lẻ tình đương nhiên
Cuối trời gặp được bạn hiền
Đong đầy hạnh phúc... U phiền chợt tan !
Ngày 05.10.2011
HOANGHAI
////////////////////////////////
Bài: 24 NHỚ VỀ CHA
Lòng nghe trống vắng xót xa
Mồ côi, lạnh lẽo, vì ta vắng Người
Cha ơi, Cha ở trên trời
Có nghe tiếng nấc, rã rời trong con !
Xưa kia, trần thế Cha còn
Phận con tủi hổ, chưa tròn hiếu nhân
Hỏi trời ? ở giữa đời trần
Làm sao chữ Hiếu, mười phân vẹn tròn.
Sinh thành ân nghĩa sắt son
Công ơn dưỡng dục, lại còn nặng sâu
Giờ đây cách biệt nơi đâu
Âm Dương hai nẻo, biết cầu xin ai .
Nên lòng thương nhớ Cha hoài
Nhớ Cha con lại, lệ dài ướt mi
Ngậm ngùi, mang nặng sầu bi
Thương Cha ngày ấy, ra đi lạnh lùng.
Vì con cực khổ muôn trùng
Gian nan đói rét, Cha cùng hy sinh
Thân già, quên lo cho mình
Vì con, vì vợ, một mình nặng mang.
Khổ nhất là mùa đông sang
Bôn ba khắp nẻo, dọc ngang kiếm tiền
Lưới chài như thể bạn hiền
Cùng Cha muôn nẻo, kiếm tiền nuôi con.
Sông sâu hố cạn chẳng còn
Bươc chân Cha đã, lội mòn khắp nơi
Một ngày chưa được thảnh thơi
Cả đời chưa được, nghĩ ngơi chút nào.
Chén cơm chưa được dồi dào
Khi no, khi đói, ai nào có hay
Đôi khi, thèm chén men cay
Cũng không dám uống, tiền này nuôi con.
Tự mình, nuôi chín đứa con
Công Cha trời bể, cao non sánh bì
Giờ đây, chẳng biết nói chi
Công Cha nghĩa Mẹ, khắc ghi trong lòng.
Nay con quì lạy cầu mong
Phụ Thân an nghĩ, mà không u phiền
Nương nhờ cửa Phật qui Thiên
An nhàn thụ hưởng, cỏi Tiên muôn đời !
" Bài thơ này được sáng tác để tưởng nhớ tới Cha đã ra đi cách nay 18 năm của Hoàng Hải "
Ngày 04.10.2011
HOANGHAI
///////////////////////////////
Bài: 23 TĨNH MỘNG
Lúc buồn rảo bước lang thang
Đi khắp muôn nẻo, dọc ngang đất trời
Mơ màng một chút về người
Tình yêu thủa ấy... xa rồi còn đâu.
Phượng hồng nở kín đan nhau
Hết mùa tàn lụi xác màu nhạt phai
Yêu đương tình lỡ chia hai
Nợ duyên lận đận... lệ dài ướt mi.
Ngậm ngùi chẳng nói được chi
Nữa đường gãy gánh, tình si đau sầu
Ân tình còn nặng còn sâu
Nên khi tình mất... buồn sầu chia phôi.
Thôi đành quên lãng đi thôi
Làm thơ đọc sách, quên đời dối gian
Mặc cho thế sự chứa chan
Xót xa tình cũ... khóc than được gì.
Tình là một chuỗi sầu bi
Khi yêu say đắm, giờ còn gì đâu
Lúc yêu, tin quá, giờ sầu
Ôi thôi ! tĩnh mộng... tim đau nhói mình.
Thôi đừng khổ mãi về tình
Tìm niềm vui mới, tự mình đứng lên
Quên đi nỗi khổ triền miên
Nhớ nhau cũng chẳng... tròn duyên tình đầu.
Chỉ rồi ôm chặt niềm đau
Buồn phiền thêu dệt, muôn màu tương tư
Tình đời, như thực như hư
Sao ta ôm mãi... tâm tư đau buồn !
Ngày 29.09.2011
HOANGHAI
////////////////////////////////////////////
Bài: 22 NGƯỜI MIỀN TRUNG
Quê tôi cuối dãy miền trung
Mênh mông nắng gió mịt mùng núi non
Làng tôi, làng củ chẳng còn
Dời lên xóm mới nay tròn ba mươi .
Dáng “ Người” in mãi trong tôi
Dầm mưa giãi nắng nỗi trôi một đời
Lũ về, hết đứng lại ngồi
Lo ngày mai đến để rồi ăn chi.
Củ khoai, củ sắn, còn gì
Lũ trôi, lũ cuốn, mất đi hết rồi
Ruộng đồng, không lội mà bơi
Kêu trời chẳng thấu, hởi ơi... cuộc đời.
Nhớ thời thơ ấu xa vời
Buồng cau nãi chuối Mẹ mời chung vui
Nhà tranh vách nát tối thui
Được mùa thu hoạch, Mẹ vui nói cười.
Nhìn ra đồng ruộng xanh tươi
Mênh mông bát ngát Mẹ cười, miệng nhai
Trầu cau một miếng bổ hai
Vui chung chòm xóm nở hoài nụ vui.
Uống chung một ấm chè tươi
Mời nhau từng miếng trầu nơi vườn nhà
Làng tôi chung một giếng mà
Cùng chung nguồn nước đậm đà tình thâm.
Cha tôi tính tình lặng thầm
Thường hay lặng lẽ trầm ngâm một mình
Việc nhà gánh vác lặng thinh
Sáng trưa chiều tối thân mình héo hon.
Tuổi già cực khổ vì con
Việc nhà gánh vác vuông tròn xưa nay
Nắng mưa cũng phải cấy cày
Một mình chèo chống nuôi bầy con thơ.
Bao năm vất vã đợi chờ
Mong con khôn lớn cậy nhờ được đâu
Số người vất vã nông sâu
Ra đi từ thủa con đầu chưa khôn.
Rú cao "An Trác" một hòn
Bao nhiêu nước mắt vẫn còn tuôn ra
"Cụp trùa" nơi ấy là nhà
Cha tôi từ biệt bạn già con thơ.
Mẹ tôi lại phãi bơ vơ
Một mình nuôi đám con thơ mà buồn
Thương người, núi, bể, mưa nguồn
Thân vùi mưa nắng lệ tuôn một mình.
Cuộc đời còn lắm điêu linh
Xót xa cho số phận mình đắng cay
Nuôi con vất vã bao ngày
Ngờ đâu về xế... chẳng may kiếp người !
Ngày 28.09.2011
HOANGHAI
///////////////////////////////////
Bài: 21 MUỘN MÀNG
Biết bao tâm sự trong lòng
Lâu ngày lắng đọng thành dòng lệ rơi
Tình chung, nay đã chia rời
Nhớ làm chi nữa... để rồi khổ đau.
Nước mắt, buồn tủi dâng trào
Thương duyên tủi phận nghẹn ngào lệ rơi
Lạc hồn, lòng dạ chơi vơi
Đêm đêm thao thức... người ơi- não nề.
Gối ôm, lạnh lẻo ê chề
Ưu tư lai láng buồn tê tái lòng
Thương ai, dạ còn phập phồng
Dây tơ đã đứt... cỏi lòng còn say.
Ông Tơ, tạo hoá thật hay
Mang duyên một kiếp, đời này bạc đen
Hôm nay, sáng tỏ mặt đèn
Muộn màng cũng phải lãng quên chuyện tình.
Khi yêu, tình đẹp lung linh
Trao nhau chi để cuộc tình đắng cay
Yêu thương chẳng được bao ngày
Để rồi ôm trọn... lòng đầy khổ đau !
Ngày 25.09.2011
HOANGHAI
///////////////////////////////
Bài: 20 HỒN QUÊ 1
Lòng tôi mang nặng, hồn quê hương
Đơn sơ mộc mạc, đổi bình thường
Luỹ tre giếng nước, xanh bờ dậu
Hoa bưởi hương cau, toả mùi hương.
Tôi mãi nhớ thương, cả một đời
Ấu thơ lời Mẹ, ru ầu ơi
Câu ca tiếng hát, quê êm ái
Vang mãi trong tôi, đến trọn đời.
Thửa ruộng bờ kênh, nước nổi trôi
Bèo dạt mây trôi, số phận người
Tôi bước nơi này, thân trú khách
Nhớ hoài đôi mắt, Mẹ quê tôi.
Dẫn hồn về lại, nơi xa xôi
Man mác hương cau, gió lưng đồi
Nhớ về ngày ấy, thời thơ ấu
Yêu thương chất chứa, đầy trong tôi.
Trăng thu trong sáng, bóng nước soi
Dâng đầy nỗi nhớ, đến trọn đời
Lòng người xa xứ, còn nguyên vẹn
Tình nghĩa thưở xưa, chẳng hề vơi.
Mở lòng nhìn lại, lệ muốn rơi
Xa quê lòng dạ, mãi bồi hồi
Nửa hồn in đậm, niềm nhung nhớ
Nỗi buồn xa xứ... phận bèo trôi !
Ngày 17.09.2011
HOANGHAI
////////////////////////////////
Bài: 19 TƯƠNG TƯ
Vô tình như giọt mưa rơi
Cuốn theo chiều gió, lã lơi một mình
Tơ lòng nặng trĩu điêu linh
Tâm tư chôn kín... chuyện tình đắng cay.
Tình yêu nào có ai hay
Khi yêu say đắm, đắng cay không màng
Trao nhau, tình thiếp duyên chàng
Đến khi vỡ mộng... bàng hoàng lệ rơi.
Bây giờ tình đã chia rời
Nhưng sao ta mãi, yêu người thiết tha
Vì tình, ngấn lệ châu sa
Đêm đêm thao thức... lệ nhoà ướt mi.
Tàn canh trăn trở sầu bi
Tình đời bạc bẻo, có gì luyến lưu
Nữa đời đau khổ vì yêu
Đầu hai thứ tóc... sao nhiều tương tư !
Ngày 16.09.2011
HOANGHAI
/////////////////////////////
Bài: 18 BẮT BÓNG
Hương tình còn thoảng đâu đây
Để cho ai đó ngất ngây đợi chờ
Mây trôi theo gió hững hờ
Bỏ trăng một cỏi... bơ vơ giữa trời.
Soi mình bóng nước trăng rơi
Ngậm ngùi thương nhớ người ơi phương nào
Nghe như lệ muốn chực trào
Cổ như khô rát... nghẹn ngào tuôn rơi.
Ước gì nhờ gió chuyển lời
Bay đi muôn nẻo tới người mình thương
Hay nhờ sợi nắng tơ vương
Dệt nên mộng đẹp... vô thường nơi đây.
Tàn đêm trăng ngã về tây
Giọt buồn lắng đọng dáng gầy sương pha
Ngước lên nhìn mái đầu ta
Mái tóc điểm bạc...như là suối mây !
Ngày 13.09.2011
HOANGHAI
///////////////////////////////////
Bài: 17 TRUNG THU
Trăng Thu, soi sáng mọi nhà
Trung thu, vui vẻ chan hoà muôn nơi
Đêm thu, trong sáng tuyệt vời
Biết bao tâm sự, đầy vơi tràn về.
Ngày xưa, lúc nhỏ ở quê
Có Cha có Mẹ, tràn trề niềm vui
Trung Thu trà bánh mà thôi
Mà sao tình nghĩa trong tôi dâng trào.
Nhà nghèo chẳng được dồi dào
Nhưng Cha và Mẹ luôn trao con quà
Chỉ là, miếng bánh, ly trà
Nhưng sao tình nghĩa, đậm đà yêu thương.
Giờ đây nhớ lại thầm thương
Cha già Mẹ yếu, vẫn đương cấy cày
Nuôi con từ chính bàn tay
Cuốc cày, cực khổ, thân gầy héo hon.
Cũng bỡi vì quá thương con
Ra công làm lụng đâu còn nghĩ chi
Thân già, ngày càng yếu đi
Cũng vì cực khổ sớm đi tối về.
Hai vai, gánh vác nặng nề
Nuôi đàn con nhỏ, đê huề lo ăn
Vì con quên cả nhọc nhằn
Quên luôn thân đã, khô cằn vì con.
Giờ đây nhìn mãnh trăng non
Nhớ Cha, thương Mẹ, lòng con nghẹn ngào
Cầu mong xin với trời cao
Suối vàng Cha Mẹ... được sao an lòng !
Ngày 07.09.2011
10.8. Tân Mão
HOANGHAI
////////////////////////////
Bài: 16 HỘI TRÀ
Hai Anh này thật chịu chơi
Cửi trần đàm đạo khơi khơi trước nhà
Trà vào lời thơ lại ra
Ngân nga tình bạn hát ca tình đời !
Ngày 31.08.2011
HOANGHAI
/////////////////////////////////////////////
Bài: 15 MỘT THOÁNG SÀI GÒN
Gió mùa thu, như đang ru ta ngủ
Trời Sài Gòn, như đang phủ đầy mây
Giọt mưa ngâu, như đang ở đâu đây
Chờ gió tới, lay mây, mưa rơi xuống.
Sài gòn ơi ! nay ta thầm vui sướng
Ta biết mi, từ lúc mới trưởng thành
Mãnh đất này, đầy vất vã tranh giành
Nay an hưởng, cuối cuộc đời Thanh Tịnh.
Rồi mỗi chiều, ta với mình đi bộ
Phố đông người, khó kiếm chỗ cho ta
Khu giãi trí, là bãi đáp xa xa
Thật thư thái, khi chạy dài... chầm chậm.
Ôi cuộc sống ! Sài gòn như tô đậm
Nét kiêu sa, hoang phí của đời thường
Quán rượu bia, cứ mọc lên đầy đường
Cho bao kẻ, đắm chìm trong hoan lạc.
Ở nơi đây, lưu tồn bao tuyệt tác
Của cuộc đời, bao lối rẽ ngã đi
Chốn ăn chơi, chẳng thiếu một thứ gì
Miễn làm sao, người chi... “ĐÔ” thật đẹp.
Ôi cuộc sống ! Sao không như mãnh ghép
Để cho đời, khăng khít với nhau hơn
Bù đắp nhau, trong những lúc cô đơn
Hay túng thiếu, những mãnh đời bất hạnh.
Nhìn nhân thế, đôi lúc lòng hơi chạnh
Kẻ giàu sang, xài hoang phí vô vàn
Người nghèo hèn, sống cuộc đời cơ hàn
Ôi nhân thế ... Có_ muôn_ vàn_ nỗi khổ !
Sáng tác ngày 28.08.2011
HOANGHAI
/////////////////////////////////
Bài: 14 CHIA TAY
Xa nhau tan nát cõi lòng
Nỗi thương niềm nhớ, hằng mong trùng phùng
Biết bao khao khát mông lung
Giờ đây còn lại, não nùng xót xa.
Tình ơi... Rộng lớn bao la
Mà không giữ được, riêng ta một người
Giơ tay hứng sợi nắng rơi
Bao nhiêu sợi nắng... thương người bấy nhiêu.
Xa nhau thương nhớ rất nhiều
Tình xa luyến tiếc, lời yêu mãi còn
Đôi khi chỉ muốn dời non
Để đừng nhoè mắt... đừng còn nhớ ai !
Sáng tác ngày 27.08.2011
HOANGHAI
/////////////////////////////////////////////
Bài: 13 HẠNH PHÚC TRÀN TRỀ
Bình Minh vừa ló đằng đông
Vợ tôi đã vội kêu chồng “anh ơi”
Dậy đi trời đã sáng rồi
Nhanh lên không khéo lại ngồi ngoài xa.
Thế là, tôi phải đi ra
Ăn mặc nghiêm chỉnh như là đi Tây
Tâm trạng hớn hở lâu nay
Bây giờ mới được tận tay, ngắm nhìn.
Lên xe, một mạch, lặng thinh
Sài gòn nhộn nhịp hàng nghìn xe qua
Bến thành nhà hát nơi xa
Là nơi trọng thể, để ta vui mừng.
Tới nơi cảnh vật tưng bừng
Người đông như hội, lẫy lừng hoa tươi
Mọi người vui vẻ tươi cười
Đón mừng giây phút... đầu đời của con.
Tấm bằng màu đỏ như son
Khi con đón nhận lòng Cha nghẹn ngào
Bốn năm Đại học ước ao
Giờ đây đã được tận trao tay mình.
Vợ tôi vui vẻ... nín thinh
Mắt rưng rưng lệ, ngỡ mình đang mơ
Tôi thì cứ mãi đứng chờ
Đưa máy lên bấm, ghi giờ vinh quang.
Đằng sau, vợ tôi vội vàng
Lau khô dòng lệ, ngỡ ngàng mình mơ
Nhìn tôi, vẻ mặt ngẫn ngơ
Dù là giây phút mong chờ đã qua.
Cuộc đời chẳng ước chi xa
Con cháu học giỏi vậy là mừng vui
Cho dù cực khổ mười mươi
Khi con THÀNH ĐẠT... Vui cười thiết tha !
( Sáng Tác Ngày 21.08.2011 Mừng ngày con trai của HOANGHAI nhận Bằng tốt nghiệp Đại học. )
HOANGHAI
/////////////////////////////////
Bài: 12 CHIẾC LÁ
Gió thu nhè nhẹ mưa bay
Lá vàng rơi rụng lung lay xạt xào
Mưa rơi trên lá lao xao
Nghe trong tiếng gió, rì rào tiếng mưa.
Con đường lối nhỏ khi xưa
Lá vàng rơi rụng lưa thưa mặt đường
Lá ơi ! Lá có xót thương
Khi mùa thu tới, lá thường lìa ta.
Bỏ lại cành khô xót xa
Bao ngày mưa nắng vươn ra giữa trời
Đêm đêm gió lạnh đơn côi
Nghe lòng buốt giá, xa xôi tràn về !
Sáng tác Ngày 20.08.2011
HOANGHAI
///////////////////////////////////
Bài: 11 TRĂNG THU
Trăng thu lơ lững giữa trời
Như đang vẫy gọi với người mình thương
Chợt mây che khuất mờ sương
Trăng như len lỏi tìm đường nơi đâu.
Bầu trời một màu hồng châu
Bao trùm lên cả mái đầu nhân gian
Bóng ai như thể thở than
Dưới trăng lạnh lẻo, đêm tàn cô đơn !
Sáng tác Ngày 14.08.2011
HOANGHAI
///////////////////////////////
Bài: 10 TÌNH LỠ
Phận người tình lỡ van than
Tại cơn gió ấy... ly tan cuộc tình
Kẻ đi người ở điêu linh
Chìm trong đau khổ, đoạn tình phân ly.
Ngậm ngùi chẳng biết nói chi
Đêm về gối chiếc, sầu bi trong lòng
Mơ màng, mộng mị, má hồng
Bừng lên ngọn lửa... trong lòng khi yêu.
Lỡ làng, khổ ải rất nhiều
Tình là một dãy, muôn điều đắng cay
Phận người duyên số chẳng may
Biết bao tâm sự... tháng ngày nặng mang.
Giờ đây thì đã muộn màng
Nắng chiều đã xuống, tới ngang lưng đồi
Mái đầu pha lẫn màu vôi
Mà sao tâm sự xa xôi vẫn còn ... !
12.08.2011
HOANGHAI
////////////////////////////////
Bài: 9 VU LAN DÂNG MẸ
Đời vui có Mẹ có Cha.
VU LAN báo hiếu về nhà đền ơn.
Còn ta Cha Mẹ chẳng còn.
Nhớ Cha nhớ Mẹ lòng con nghẹn ngào !
Nay con nguyện với trời cao.
Suối vàng Cha Mẹ được sao an nhàn.
Thiên thu vạn kiếp bình an.
Thì con mới được an lòng Mẹ ơi !
Xưa kia Mẹ khổ nhiều rồi.
Miếng cơm manh áo Mẹ tôi ân cần.
Không bao giờ nghỉ tới thân.
Tất cả giành trọn muôn phần vì con !
Dáng Mẹ ngày ấy gầy mòn.
Nay còn in đậm trong con không mờ.
Tuổi thơ nghe tiếng ầu ơ.
Mẹ ơi ! Nhớ lắm, bây giờ Mẹ đâu !
Nhiều khi nhớ Mẹ buồn rầu.
Nghe rưng mắt lệ, tìm đâu bây giờ.
Lòng con cảm thấy bơ vơ.
Khi hình bóng Mẹ lu mờ xa xăm !
Mẹ đi nay đã bao năm.
Hằng đêm con vẫn hay nằm thấy mơ.
Mẹ về thăm đứa con thơ.
Im lìm Mẹ chẳng bao giờ nói chi !
Thế rồi, tỉnh mộng còn gì.
Còn chăng là những nghĩ suy muộn mà.
Cuộc đời nhiều lắm phong ba.
Mẹ như một vị Tiên sa giữa đời !
Thân thương, chịu khó tuyệt vời.
Vì con Mẹ đã trọn đời lo xa.
Để con bằng với người ta
Cho con khôn lớn, thành gia, thành tài.
Mặc cho khổ ải, trần ai
Mẹ luôn gánh chịu hai vai, một lòng
Mỗi khi, một đứa thành công
Vui lòng Mẹ bảo Tổ Tông hộ mình.
Giờ đây nhớ Mẹ lặng thinh
Khơi trong trí nhớ bóng hình Mẹ yêu
VU LAN lệ vẫn rơi nhiều
Lòng thương nhớ Mẹ kính yêu mãi còn.
Hương lòng, thành ý của con
Suối vàng an giấc, Mẹ còn lo chi
Anh em, con cháu khắc ghi
Công ơn của Mẹ sánh bì biển đông... !
Sáng tác Ngày 11.08.2011
HOANGHAI
//////////////////////////////
Bài: 8 ÁNH TÀ DƯƠNG
Chiều thu buông xuống nhẹ nhàng
Ánh dương toã khắp xóm làng bình yên
Thu về gió nhẹ triền miên
Gợi lên khung cảnh hữu duyên, vô tình.
Ánh vàng soi rọi lung linh
Trên từng cành lá trúc xinh đầu làng
Xa xa tiếng trẻ ngân vang
Quyện vào làn gió chuyễn sang bên này.
Gió đưa nhè nhẹ hàng cây
Chùm tre như thể vẫy tay vui mừng
Nghe như dáng liễu ven rừng
Thướt tha, chầm chậm, lẫy lừng nên thơ.
Hoàng hôn, đẹp mộng, đẹp mơ
Ai qua ghé ngắm ngẩn ngơ lòng mình
Thu về bao cảnh lung linh
Xen trong tâm trí, chuyện tình xa xưa !
Sáng tác Ngày 06.08.2011
HOANGHAI
//////////////////////////////
Bài: 7 ẢO MỘNG
Bây giờ người ở nơi nao.
Để cho em mãi khát khao đợi chờ.
Phải chăng tình chỉ là mơ.
Em về, gói trọn tình chờ đợi mong !
Đêm đêm ấp ủ tơ lòng.
Tình trong mộng ảo phập phồng con tim.
Chờ mong, rồi bị nhấn chìm.
Tình ơi ! Sao nỡ im lìm với ta.
Mong sao nắng đẹp chan hoà.
Bình minh tươi sáng mọi nhà an vui.
Ánh vàng soi rọi khắp nơi.
Từ trong mộng ảo, ra đời thế nhân !
Sáng tác Ngày 06.08.2011
Hoanghai
/////////////////////////
Bài: 6 ÁNH ĐÈN ĐÊM
Màn đêm buông xuống nhẹ nhàng
Lối xưa ngập ánh, sáng vàng đèn đêm
Mưa rơi đường phố buồn thêm
Nghe như lỡ bước, lạc đêm giữa đường.
Ánh đèn sao quá thân thương
Bao năm gắn bó, chung đường cùng ta.
Cho dù nắng gió mưa sa.
Một lòng chung thuỷ...với ta với đời.
Gió đưa từng hạt mưa rơi
Thấm vai ướt áo, tả tơi lạnh lùng
Lẻ loi lòng dạ não nùng
Lạc đêm giữa chốn... bão bùng giá băng !
28/7/2011
HOANGHAI
///////////////////////////
Bài: 5 SÔNG QUÊ
Thuyền ai nhẹ lướt trong chiều
Sông sâu cô quạnh, với nhiều cỏ cây
Ngước lên nhìn cảnh trời mây
Một màu xanh thẳm, tràn đầy ý thơ.
Ánh chiều vàng vọt như tơ
Thuyền như trôi dạt, bơ vơ một mình
Gửi vào dòng nước chút tình
Đợi hoàng hôn xuống, lung linh ánh vàng.
Nắng chiều từng hạt xen ngang
Kéo từng sợi nắng, vội vàng lìa xa
Chỉ còn thuyền với mình ta
Xuôi theo dòng nước... trôi xa bến bờ !
20/7/2011
HOANGHAI
/////////////////////////////
Bài: 4 NHỚ QUÊ HƯƠNG
Bao năm xa cách quê nhà
Bấy nhiêu năm tháng xót xa đau buồn
Đôi khi dòng lệ chực tuôn
Cầm lòng không đặng nỗi buồn xa quê.
Ngày xưa đói rét tái tê
Quê nhà cực khổ đi về sớm hôm
Đất cằn sỏi đá còng khom
Ra sức cày cấy lom khom suốt ngày.
Lại thêm thời buổi đắng cay
Bao cấp nghèo khó dân cày khổ thân
Nhưng lòng trong sáng vô ngần
Chịu thương chịu khó nghèo bần chẳng nan.
Cực khổ nhưng chẳng van than
Lên rừng xuống núi nhọc nhằn sớm trưa
Già trẻ lội nắng dầm mưa
Thức khuya dậy sớm không vừa miếng ăn.
Cũng vì cuộc sống khó khăn
Miếng cơm, manh áo, cái chăn, cái mền
Nên ta lập chí đứng lên
Bôn ba khắp nẻo làm nên cơ đô.
Ra đi từ thủa ngây ngô
Cô thân độc mã tới vô mọi miền
Cầu mong cuộc sống bình yên
An cư lạc nghiệp khỏi phiền nhọc thân.
Cuối cùng cũng được dừng chân
Thành gia lập thất rất cần an cư
Tất cả như thực như hư
Giờ đây nhớ lại tâm tư đau buồn.
Con người có cội có nguồn
Tuy xa nhưng vẫn nhớ luôn quê nhà
Đong đầy tâm sự trong ta
Mong sao giúp được quê nhà giàu sang !
Sáng tác 17/7/2011
HOANGHAI
////////////////////////////
Bài: 3 QUÊ TÔI
Mỗi khi về lại quê hương
Gợi ta nhớ lại vấn vương thủa nào
Cảm xúc tình nghĩa dâng trào
Như rưng mắt lệ nghẹn ngào khi xa.
Quê hương in mãi trong ta
Là nơi yêu dấu đậm đà chân quê
Nặng tình nặng nghĩa đi về
Đất cằn sỏi đá không chê lòng người.
Bây giờ quê đã xanh tươi
Mọc lên ngói mới xoá nơi đói nghèo
Vườn cây ruộng lúa thông reo
Đường làng ngã xóm vòng vèo bê tông.
Người người hăng hái vun trồng
Đi về tấp nập mà không than phiền
Đường làng nhộn nhịp liên miên
Cấy cày gặt hái nối liền vụ đông.
Nhà nông như quyết ba không
Đuổi nghèo, diệt khó, cấy trồng xanh tươi
Dù ai đi ngược về xuôi
Cũng luôn nhớ rõ là nơi quê mình.
Con người chất phát chân tình
Chịu thương, chịu khó, tự mình vươn lên
Vững lòng có chí thì nên
Dân giàu nước mạnh vững bền thiên thu !
Sáng tác 10/7/2011
HOANGHAI
///////////////////////////
Bài: 2 CHIỀU MƯA
Chiều nay nhìn giọt mưa rơi
Mà sao ta thấy tả tơi trong lòng
Mưa chiều bong bóng phập phồng
Xuôi theo dòng nước một lằn buồn tênh !
Nhìn lên trời rộng mênh mông
Mà sao ta thấy trống không thế này
Phải chăng đời quá đắng cay
Có điều không thể giải bày cùng ai.
Rồi ta buông tiếng thở dài
Buồn cho số kiếp con người khổ đau
Cuộc đời rồi sẽ như nhau
Trở về cát bụi, vàng thau cũng mờ !
Sáng tác 02/7/2011
HOANGHAI
//////////////////////////
Bài: 1 BẼ BÀNG
Ngày đầu ta nắm tay nhau
Đi khắp muôn nẻo khổ đau không màng
Xuân qua hè đến vội vàng
Nắng khô lá úa bẽ bàng lìa xa !
Thế rồi tâm sự trong ta
Càng thêm uất nghẹn xót xa đau buồn
Đôi khi dòng lệ ngược tuôn
Quặn lòng đau khổ nỗi buồn khi xưa.
Nói sao biết mấy cho vừa
Trong ta còn nặng tình xưa chưa mờ
Xót thương tháng đợi năm chờ
Tuổi xuân tàn héo bến bờ nơi đâu.
Cuộc đời là một bể dâu
Nỗi buồn thăm thẳm chôn sâu đáy lòng
Buồn cho số kiếp long đong
Than thân trách phận có mong được gì.
Hay ta hãy đứng dậy đi
Thẳng lưng mà bước ngại gì khó khăn
Đường đời lắm chuyện oái ăm
Vượt qua tất cả trăm năm vững bền !
Sáng tác Ngày 05/06/2011
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét