Chủ Nhật, tháng 10 30, 2011

CÁNH CHIM TRỜI

Hoàng hôn nhuộm tím mây chiều,
Cánh chim vạn nẻo, với nhiều ước mơ,
Mây trời bồng bềnh xa mờ,
Gió lùa từng mảnh... xác xơ thân mình .

Hải Âu vốn dĩ chung tình,
Một khung trời tím uốn mình bay xa,
Lại còn như vẻ ngân nga,
Câu ca chiều tím phát ra giữa trời.

Nghe như khúc nhạc ngàn đời,
Du dương trầm bỗng rã rời thân ta,
Ngắm nhìn bầu trời phương xa,
Một màu mờ mịt... đâu là bến mơ ?

Cánh chim bay mãi bơ phờ,
Bôn ba khắp nẻo bến bờ nơi đâu,
Mong tìm một chốn cắm câu,
Giã từ phiêu bạt mệt nhàu phong ba.

Bao năm sóng gió mưa sa,
Tìm về bến đậu đó là ước mơ,
Giã từ cuộc sống bơ vơ,
Mây trời lồng lộng... xác xơ thân mình .

Bầu trời như cũng chung tình,
Khuyên chim đừng mãi một mình lửng lơ,
Để rồi chiều xuống ngẩn ngơ,
Nhìn mây nhìn gió thờ ơ với mình.

Màn đêm buông xuống lung linh,
Chim bay về tổ lẻ tình đương nhiên,
Cuối trời gặp được bạn hiền,
Đong đầy hạnh phúc... U phiền chợt tan !

Ngày 30.10.2011
Hoanghai

Không có nhận xét nào: