Thứ Hai, tháng 4 23, 2012

NHỚ HOÀI TÌNH XƯA

Tình nồng đang độ mê say,
Con tim bốc lửa, đắng cay không màng,
Đôi môi tìm kiếm vội vàng,
Bên nhau quấn quýt, ngỡ ngàng thiên thai !

Bầu trời như thể cuồng quay,
Mặt đất rung rẫy, gió lay tóc mềm,
Nắng chiều đổi màu vàng thêm,
Quyện vào mây trắng, màn đêm đang chờ.

Hạt nắng chiều ngã vàng tơ,
Hoàng hôn buông xuống, lờ đờ mây trôi,
Gió chiều lay chiếc lá rơi,
Cành khô trước gió, tả tơi một mình.

Bóng tối như thể rập rình,
Bao trùm lên cả mái đình cuối thôn,
Vùng quê, trong buổi hoàng hôn,
Đường làng nhộn nhịp, xóm thôn rộn ràng.

Đâu đây, tiếng ai ngân vang,
Vẳng trong làn gió, bay sang bên này,
Giọng ca đang độ mê say,
Của một thiếu nữ, bao ngày chờ mong.

Trãi lòng, duyên nợ long đong,
Gửi theo mây gió, bay trong chiều tà,
Nghe sao mà quá mặn mà,
Với bao ước nguyện, thiết tha mong cầu.

Chợt nghe, mặn chát giọt sầu,
Trách người viễn xứ, đi đâu miệt mài,
Để em, giọt ngắn giọt dài,
Trong lòng nặng trĩu... nhớ hoài tình xưa !

Ngày 16.04.2012
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 4 11, 2012

GIÓ LẠNH

Gió đâu, như kiểu chuyễn mùa,
Gió mang hơi lạnh, gió lùa màn thưa,
Gió lay sợi tóc đong đưa,
Gió đem giá buốt, tình xưa đâu còn !

Xuân qua hạ đến héo mòn,
Lá vàng rơi rụng, xoay tròn bão giông,
Đắng cay cho phận má hồng,
Mười hai bến nước, chất chồng nhớ thương.

Lạnh lòng giữa lối mờ sương,
Sóng đời cuồn cuộn, vẫn đương dâng trào,
Gió xua, từ chốn phương nào,
Mang theo giá lạnh, đi vào tim côi .

Người ơi, người ở xa xôi,
Có hay gió lạnh, buốt đôi vai gầy,
Thân mềm lụa mỏng thơ ngây,
Chìm trong nỗi nhớ, đong đầy giá băng.

Xuân thì đang độ tròn trăng,
Tình yêu nồng cháy, tơ găng tràn đầy,
Hương tình lan tỏa ngất ngây,
Nghe lòng xao xuyến, phút giây tình nồng.

Phận duyên không vẹn tơ lòng,
Đường tình trắc trở, tơ hồng phân ly,
Ngậm ngùi chẳng biết nói chi,
Khi tình tan vở, ngoảnh đi một mình.

Phận em, khổ bởi chữ Tình,
Lòng em, đau nhói, bóng hình còn đâu,
Môi em, mặn chát giọt sầu,
Tim em, buốt giá... tình đầu đắng cay !

Ngày 11.04.2012
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 4 04, 2012

THÁNG BA NHỚ MẸ

Ngày xưa khi bước vào đời,
Lòng con mang nặng bao lời Mẹ khuyên,
Xa quê vắng bóng Mẹ hiền,
Nỗi niềm thương nhớ, triền miên tháng ngày !

Nhà nông bận rộn cấy cày,
Con đông vất vả, cả ngày lẫn đêm,
Thân già, cực khổ yếu mềm,
Nuôi đàn con nhỏ, thân thêm gầy mòn.

Những năm tại thế Cha còn,
Tuy rằng vất vả, trèo non vẫn cười,
Mẹ luôn làm vui lòng người,
Quan tâm ăn uống, rượu mời thường xuyên.

Tính tình Cha lại rất hiền,
Trầm ngâm ít nói, chẳng phiền chi ai,
Ngày đi kéo lưới kéo chài,
Tối về vài chén, lai rai ngủ vùi.

Cuộc sống như thế mà vui,
Gia đình êm ấm, tiến lùi có nhau,
Cho dù chỉ cơm với rau,
Nuôi đàn con nhỏ, lớn mau từng ngày.

Đời Mẹ chưa được no say,
Miếng ngon chưa có, đắng cay thì nhiều,
Thế rồi, trời ngã bóng chiều,
Cha già khuất núi, Mẹ yêu ngậm ngùi.

Nhìn con khôn lớn Mẹ vui,
Thấy con thành đạt, đẩy lùi khổ đau,
Lớn lên, con cái thi nhau,
Ra đi để Mẹ cháo rau quê nhà .

Thân gầy vì thương nhớ Cha,
Chín lần vượt cạn, cắt ra ruột mình,
Sắt son một dạ trung trinh,
Tảo tần khuya sớm, một mình nuôi con.

Giờ đây Mẹ đã không còn,
Nhưng hình bóng Mẹ, trong con sáng ngời,
Cầu mong Mẹ ở trên trời,
Cõi Tiên an nghỉ ngàn đời yên vui !

Ngày 04.04.2012
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 3 29, 2012

TIẾNG RU CỦA MẸ

Thủa bé nghe tiếng Mẹ ru,
Tiếng lòng êm ái, vi vu mây trời,
Từng câu từng chữ từng lời,
Dẫn dắt con trẻ vào đời lớn khôn !

Tiếng ru vang vọng trường tồn,
Khắc sâu trong dạ, tâm hồn của con,
Bước đi lội suối trèo non,
Tiếng Mẹ thủa ấy, mãi còn ngân vang.

Nhà nghèo chẳng được khang trang,
Võng tre kèo kẹt, đưa sang đưa về,
Ngày hè nóng nực vùng quê,
Gió lào oi bức, mải mê ru hời.

Quạt mo ve vẫy một thời,
Cây cau trước ngõ lá rời khỏi thân,
Mẹ cắt viền đẹp ân cần,
Để giành làm quạt, những lần hè sang.

Canh khuya tiếng Mẹ ngân vang,
Lời ru của Mẹ nhẹ nhàng say mê,
Ngày bao công việc bộn bề,
Tối ru đứa lớn, vỗ về đứa sau.

Anh em cứ thế thay nhau,
Nghe tiếng Mẹ hát, rồi mau lớn dần,
Ru con từ tuổi thanh xuân,
Đến năm xấp xỉ ngũ tuần vẫn ru .

Giờ đây yên giấc thiên thu,
Âm thanh của Mẹ, Tiếng ru mãi còn !

Ngày 29.03.2012
HOANGHAI


HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 3 24, 2012

NHÌN ĐỜI

Cho dù ta có thông minh,
Cũng đâu hiểu hết nhân tình thế gian.
Sóng đời cuồn cuộn miên man,
Nhân gian khổ ải, muôn vàn đắng cay !

Ở đời, có trả có vay,
Quyền cao chức trọng, nào hay phận mình,
Nên ta hãy hiểu sự tình,
Đừng nên tạo nghiệp, điêu linh sau này.

Sự đời, cay đắng miệt mài,
Lòng người vô đáy, hám tài lợi danh.
Cuối cùng dưới núm cỏ xanh,
Trở về cát bụi, tranh giành nữa không ?

Xưa kia, nặng lòng núi sông,
Xa quê xa Mẹ, lòng không ngại ngùng,
Sự nghiệp và mối tình chung,
Bên nào sánh được, trùng phùng toàn gia .

Bây giờ, nhìn lại quanh ta,
Một đàn con cháu thật là đông vui,
Phước phần không phải hên xui,
Mà do duyên nghiệp tới lui kiếp người !

Ngày 24.03.2012
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 3 17, 2012

TIẾNG VỌNG HỒN MƠ

Lời ai dịu ngọt ấm nồng,
Bay trong sương lạnh, bềnh bồng giữa khuya,
Ví von, chung gối xưa kia,
Giờ đây lạnh lẻo, lia thia vắng mùi .

Mộng về trong giấc ngủ vùi,
Chiêm bao ngỡ thật, lòng vui tiên thần,
Chợt nghe tiếng vọng xa gần,
Giật mình tĩnh giấc, bần thần thở than .

Canh khuya, gió lạnh miên man,
Mơ hoa kết trái, chứa chan tình nồng,
Tay đan gối mộng tơ hồng,
Con tim loạn nhịp, phập phồng giữa đêm.

Màn thưa, gió lạnh buồn thêm,
Mộng lành chung gối, hằng đêm tương phùng,
Gối đơn lạnh buốt não nùng,
Gió luồn khe cửa, hợp cùng giá băng .

Nhủ lòng, còn nhớ hay chăng,
Đông tàn xuân đến, dưới trăng ngậm ngùi,
Tình xa đời mất niềm vui,
Tiếng lòng than thở, ngập vùi khổ đau .

Chung tình, mong vẹn trước sau,
Lắng nghe ai hát, đậm màu sắc yêu,
Mà lòng trăn trở trăm điều,
Trong cơn mộng mị, lòng nhiều ước mơ !

Ngày 17.03.2012
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 3 09, 2012

HẠT NẮNG NGÀY XUÂN

Em là hạt nắng ngày xuân,
Mang đến hơi ấm, sưởi thân muôn loài,
Tóc em buông xõa kéo dài,
Chiều buông em vẫn, miệt mài đong đưa .

Nắng vàng ấp ủ sớm trưa,
Nồng nàn hoa lá, say sưa suốt ngày,
Tình hồng, nắng quyện mê say,
Đắm mình trong gió, ngất ngây tâm hồn .

Nắng xuân, chồi lộc sinh tồn,
Em mang sức sống, bồn chồn cỏ cây,
Thương nhau em lại về đây,
Trao luồng hơi ấm, chung xây cuộc đời .

Mưa sa bão táp không rời,
Mình em len lõi, mây trời tối tăm,
Cho dù có ở xa xăm,
Một lòng chung thủy, muôn năm sáng ngời !

Ngày 09.03.2012
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 3 07, 2012

LỖI HẸN

Chiều nay trở lại bến đò,
Gốc cây còn đó, hẹn hò khi xưa,
Mà lòng nhớ chuyến đò đưa,
Nhìn theo con nước, lưa thưa giọt sầu.

Người đi biền biệt nơi đâu,
Bến xưa còn đó, sông sâu đợi chờ,
Sao người lại nỡ hững hờ,
Bỏ sông lỗi hẹn, lu mờ tình xưa .

Còn đâu, hò hẹn đón đưa,
Chiều buông bến nước, sông xưa thẩn thờ,
Còn đâu, trông ngóng từng giờ,
Gặp nhau mừng rỡ, đôi bờ lệ rưng .

Chỉ còn thương nhớ người dưng,
Tìm về kỷ niệm, bến bưng năm nào,
Mà nghe lệ muốn dâng trào,
Cung đàn lỗi nhịp, nghẹn ngào khổ đau.

Tình ơi ! nhớ mãi về nhau,
Trăm năm tình dễ, phai màu được sao,
Kiếp này lỗi hẹn, kiếp sau,
Đò về với bến, bên nhau muôn đời !

Ngày 07.03.2012
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 3 02, 2012

NGÀY VỀ

Từ nay giũ sạch bụi trần,
Trở về cuộc sống bình thân an nhàn,
Qua rồi, sóng gió cơ nàn,
Tranh đua quyền lực, bức màn lợi danh.

Tuổi chiều, vẫn đẹp long lanh,
Vợ chồng tận hưởng, cơm canh ngọt lành,
Cùng nhau xây một bức thành,
Gia đình hạnh phúc, mộng lành nên thơ.

Trăm năm, một nỗi mong chờ,
Đạt như ý nguyện, bây giờ thảnh thơi,
Thương yêu chất chứa đầy vơi,
Hạnh phúc trọn vẹn, người ơi mát lòng.

Thả hồn, với thơ thong dong,
Nhưng lòng vẫn nhớ, bão giông năm nào,
Mà nghe, trong dạ nghẹn ngào,
Bao cấp đói khổ, ta nào đã quên.

Cũng nhờ, phận số ta hên,
Vợ chồng tích góp, không quên tuổi già,
Giờ đây, càng thêm đậm đà,
Khi mà con cháu, thành gia thành tài.

Trăm năm, cho một đời Ngài,
Thả hồn bay bổng... vui hoài ngàn năm !

Ngày 02.03.2012
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 3 01, 2012

BẾN CỦ NGƯỜI XƯA

Chiều về hạt nắng còn vương,
Mưa rơi lất phất, xót thương phận mình,
Lặng người, nhớ bóng nhớ hình,
Ngày xưa in dấu, cuộc tình si mê !

Bến xưa đường củ lối về,
Qua bao năm tháng chưa hề đổi thay,
Ngắm nhìn hạt nước mưa bay,
Chợt nghe buốt giá, gió lay lạnh lòng .

Con đường xưa vẫn cong cong,
Hàng cây rợp bóng, nắng hong rơi đầy,
Gom từng kỷ niệm nơi đây,
Chuyện tình thủa ấy, thơ ngây não nề.

Lòng nghe nặng trĩu ê chề,
Một thời dệt mộng, lời thề còn đây,
Rồi người, trôi theo áng mây,
Tìm phương trời mới, dựng xây mộng lành.

Ngắm nhìn mặt nước long lanh,
Bến xưa vẫn đó trung thành xa xăm,
Mà nghe cõi lòng lạnh căm,
Biển xanh mờ ảo... tối tăm vô bờ !

Ngày 29.02.2012
HOANGHAI