. SỨC XUÂN CŨNG TÀN
Xuân nay đã đến bên thềm
Mà sao cảm thấy, càng thêm nặng lòng
Tâm tư trộn lẫn hoài mong
Đời người chữ muốn, vừa cong lại dài.
Thanh xuân xứng đáng làm trai
Xông pha gánh vác, hai vai trĩu tình
Nhưng rồi cũng phải làm thinh
Qua thời hết vận, nhục vinh cam đành.
Còn đâu cường tráng đàn anh
Bôn ba khắp nẻo, tung hoành đó đây
Còn đâu cưỡi ngựa lên mây
Chân chùng gối mỏi, chống cây dọa trời.
Nhân sinh ai cũng một thời
Khôn ngoan giữ được, chút lời hộ thân
Phòng khi bệnh lão chùng chân
Còn dư chút sức, giúp thân héo tàn.
Về già dẫu hết gian nan
Nhưng mà bệnh tật, ruột gan nát nhừ
Nhìn đời thấy rõ vô hư
Được rồi lại mất, giống như Giã tràng !
06.02.224
HOANGHAI