QUẲNG GÁNH ÂU LO
Đời người cũng chẳng lạ gì
Tay không tay trắng, bước đi vào đời
Mưu sinh kiếm sống hụt hơi
Mỗi người một cảnh, chơi vơi khổ sầu.
Niềm vui chẳng được bao lâu
Đến đi được mất, bể dâu vô thường
Trò đời kẻ ghét người thương
Trầm luân thế sự, lầm đường xót xa.
Mong sao đến lúc chiều tà
Ung dung dạo bước, thế là thảnh thơi
Buông hết mọi chuyện lỗ lời
Tâm hồn nhẹ nhỏm, sống đời an vui.
Ngẫm đời nhìn tới nhìn lui
Được rồi lại mất, ngậm ngùi đắng cay
Cuối cùng tay cũng trắng tay
Sao không chọn sống, tháng ngày tự do.
Từ nay quẳng gánh âu lo
Sống đời thanh thản, để cho nhẹ nhàng
Danh lợi được mất không màng
An nhiên dưới ánh, Đạo vàng sáng soi !
26.09.2022
HOANGHAI