NƯỚC CHẢY XUÔI DÒNG
Đầu nguồn nước chảy trong xanh
Lên ghềnh xuống thác, long lanh sắc màu
Chưa hề nhiễm bẩn khổ đau
Trôi theo qui luật, thi nhau uốn mình.
Nhân duyên trời đất bình sinh
Gây nên sóng gió, thình lình đẩy đưa
Dòng nước cứ chảy sớm trưa
Vô tình trộn lẫn, nắng mưa bụi đời.
Nhiều khi vật lộn tả tơi
Đổi màu nhiễm sắc, dưới trời bão giông
Cuối cùng nước cũng trôi sông
Chảy về biển cả, mà không chịu dừng.
Những lúc nước đọng lưng chừng
Bình yên phẳng lặng, là dừng tịnh tâm
Tự mình gạn đục âm thầm
Tim về nguồn cội, gốc tâm ban đầu.
Đời người đa cảm đa sầu
Sinh ra ai cũng, mới đầu sạch trong
Mưu sinh nhiễm bẩn vào lòng
Tựa như giọt nước, xuôi dòng thời gian.
02.11.2022
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét