Ngày xưa một lần tình cờ
Gặp nhau trong mộng, ai ngờ lại quen
Hồn thơ nổi dậy bon chen
Gieo vần thi họa, ngợi khen tình đời.
Trải qua mấy chục năm trời
Thơ đã gắn bó, với đời sắt son
Thơ như những món ăn ngon
Tâm hồn bay bỗng, mãi còn dư âm.
Mỗi khi sóng gió thăng trầm
Ý thơ cũng sẽ, nẩy mầm gieo ra
Vần thơ ngọt ngào - xót xa
Cũng là tâm trạng, lòng ta tạo thành.
Tri âm thơ phú ngọt lành
Đạo đời hòa quyện, long lanh sắc màu
Đôi lúc đối đáp với nhau
Câu thơ lục bát, trước sau nhịp nhàng.
Yêu thơ như thể yêu nàng
Tình thơ cũng chẳng, vội vàng chi đâu
Nhiều khi vượt cả biển sâu
Chuyền lời thi họa, năm châu một nhà.
Giờ đây nhìn lại đường xa
Thấy lòng khoan khoái, bởi ta yêu nàng
Dù cho lắm bạc nhiều vàng
Cũng không sánh được... tình nàng với ta !
11.02.2022
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét