. DẤU ẤN MÙA ĐÔNG
Đông về trời đổ mưa rào
Gió luồn hơi lạnh, thấm vào thịt xương
Đêm Đông khắc khoải dặm trường
Thao thức thấm đậm... vấn vương sự đời.
Trời đông mưa phùn rơi rơi
Cho ta nhớ lại, một thời dấu yêu
Trong cơn mơ mộng yêu chiều
Tuổi thơ mộng đẹp, cùng nhiều đam mê.
Mây che mất mảnh Trăng thề
Mịt mù xóm nhỏ, bốn bề mưa giông
Dường như đông vẫn là đông
Tiết trời se lạnh... má hồng nhạt phai.
Đông làm băng giá hồn ai
Tim côi lạnh lẻo, U hoài canh thâu
Hỏi rằng xuân ở nơi đâu
Để Đông phủ kín, ngập đầu giá băng.
Mây đen cứ mãi chăng giăng
Lòng ta chợt nhớ, ánh Trăng thuở nào
Với bao nồng ấm ngọt ngào
Dấu xưa sống lại... gợi vào hồn thơ !
13.11.2021
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét