Thứ Hai, tháng 8 24, 2020

Nỗi Niềm Mùa Vu Lan

Mưa ngâu tháng bảy lại rơi 

Lòng ta lại nhớ, về thời ấu thơ

 Ngày ấy hạnh phúc vô bờ 

Có Cha có Mẹ, tuổi thơ sum vầy. 


 Lớn lên bôn ba đó đây 

Xa Cha xa Mẹ, lòng đầy nhớ thương 

Nhiều khi đẫm lệ đêm trường 

Vì nghèo nên phải, tìm đường tiến thân.


 Bao năm vất vả chuyên cần 

Căng đầu gối mỏi, những lần hơn thua 

Nhưng trời cứ như trêu đùa 

Cứ phải nếm trải, cay chua ngậm ngùi. 


 Giờ đây ngẫm tới nghĩ lui

 Trong vòng tay Mẹ, là vui nhất đời

 Sinh thành khó tả hết lời 

Ơn Cha nghĩa Mẹ,trọn đời không quên.


 Cầu mong Trời Phật ơn Trên 

Độ trì Cha Mẹ, được lên Niết bàn

 Con cháu ở giữa trần gian

 Ghi nhớ Công Đức, Mẹ ban kiếp này !


 24.08.2020 

 HOANGHAI








Không có nhận xét nào: