Thứ Năm, tháng 8 20, 2020

Nhớ Đấng Sinh Thành

Tháng bảy nhớ về Mẹ Cha 

Thấy thời thơ ấu, mới là đáng yêu 

Hồn nhiên tung tăng mỗi chiều 

Bên Cha bên Mẹ, rất nhiều niềm vui. 


 Dù cho ăn củ nướng lùi 

Chỉ là khoai sắn, ngọt bùi trong tâm

 Cứ ngỡ khoai sắn là sâm 

Bởi nó lắng đọng, tình thâm mặn mà. 


 Tuổi thơ có Mẹ có Cha 

Cơm canh đạm bạc, lòng ta vui vầy 

Cuộc sống tuy không no đầy 

Yêu thương đùm bọc, ngất ngây cõi lòng. 


 Phận nghèo sao được thong dong 

Khó khăn nên phải, xung phong đi đầu 

Bôn ba gánh chịu khổ sầu 

Chỉ mong kiếm được, cần câu đổi đời. 


 Đôi khi nhìn về cuối trời

 Ngậm ngùi thương nhớ, chơi vơi một mình 

Bao nhiêu cay đắng nhục vinh

 Đều đã nếm đủ... vị tình thế nhân. 


 Đến khi ổn định dừng chân 

Muốn được báo hiếu, song thân không còn 

Khổ đau phận Hiếu chưa tròn 

Thương Cha nhớ Mẹ, lòng con ngậm ngùi !


 20.08.2020

 HOANGHAI





Không có nhận xét nào: