Thứ Năm, tháng 12 14, 2017

Phước Phần Tùy Duyên


Ngồi nhìn chiếc lá vàng rơi
Xót thương lá úa, xa rời cành khô
Ngẫm đời cũng chỉ hư vô
Trở về cát bụi... mơ hồ tiêu tan.

Lá kia rời chốn trần gian
Cũng là qui luật, hợp tan vô thường
Vật vờ giữa chốn mờ sương
Cô đơn lạnh lẻo, xót thương phận mình.

Cuộc đời dẫu nhục hay vinh
Tuân theo qui luật, cũng sinh cũng tàn
Hết hạn tạm trú trần gian
Ra đi bỏ lại... muôn vàn luyến lưu.

Cả đời cần kiệm chắt chiu
Xây nên cơ nghiệp, nâng niu tình đời
Đến khi nằm xuống tắt hơi
Bỏ lại tất cả... về nơi ban đầu.

Đời người sống được bao lâu
Việc gì mà phải... âu sầu khổ thân
Hãy vui như những Thiên Thần
An Nhiên Tự Tại... Phước Phần Tuỳ Duyên !

14.12.2017
HOANGHAI




Không có nhận xét nào: