Chủ Nhật, tháng 9 04, 2016
Sự Đời Khó Nói
Đã đi hơn nữa cuộc đời
Nhiều khi cảm thấy, rã rời khổ đau
Lặng nhìn cuộc sống muôn màu
Con tim chai sạn... nhói đau từng hồi...
Lục bình theo con nước trôi
Trăm năm mộng ước, đâu rồi vỡ tan
Mây buồn mây trốn lên ngàn
Tôi buồn tôi chỉ ... thở than một mình.
Trú thân giữa chốn ba sinh
Mỗi cây một cảnh, lòng mình ai hay
Phải chăng số phận an bày
Hay do kiếp trước... đã vay nợ người...
Nhiều khi ngoài mặt vui cười
Trong lòng buồn chán, lòng người đa đoan
Biết rằng chẳng ai thập toàn
Nhưng sao vẫn thấy... nỗi oan tràn trề.
Nay nguyện nương tựa Bồ đề
Cầu Sanh Cực Lạc, ngày về thảnh thơi.
Không còn khổ ải trên đời
An Nhiên Tự Tại ... rong chơi Niết Bàn !
04.09.2016
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét