Tay bưng một chén cơm đầy
Dâng lên cho Mẹ... giờ đây nơi nào ?
Tự nhiên lệ cứ tuôn trào
Lòng đau quặn thắt... nghẹn ngào nhớ thương...
Biết rằng đời là vô thường
Đâu ai tránh khỏi con đường phân ly
Nhưng lòng ta vẫn sầu bi
Bởi tình của Mẹ... chẳng chi sánh bằng...
10.12.2014
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét