Từ khi con được làm người
Mẹ nuôi khôn lớn, mấy mươi năm trường
Mẹ cho con cả trời thương
Dạy con tu chí... nhịn nhường nghĩa nhân...
Mẹ răn bền chí chuyên cần
Nâng niu trân trọng, tình thân bạn bè
Mẹ là bóng mát chở che
Ngăn cản giông tố... nắng hè khô khan...
Đời Mẹ dẫu lắm gian nan
Mẹ luôn chấp nhận, chẳng than chẳng phiền
Tâm Mẹ tựa một vị tiên
Nhân từ độ lượng... dịu hiền bao dung...
Tình Mẹ bao la điệp trùng
Đời không có Mẹ, mịt mùng buồn đau
Mẹ là ánh sáng muôn màu
Dìu dắt con trẻ... trước sau vẹn tròn...
Mẹ ơi ! Tuy Mẹ không còn
Nhưng hình bóng Mẹ, trong con sáng ngời
Cầu mong Mẹ ở trên trời
Về miền Cực Lạc... thảnh thơi An lành !
05.11.2014
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét