Chủ Nhật, tháng 6 15, 2014
Kiếp Bèo Trôi
Lang thang giữa nẻo đường trần
Bôn ba lặn lội... khổ thân vô vàn
Biết bao món nợ trần gian
Trả hoài không hết... nát tan cõi lòng...!
Đời là một mớ bòng bong
Cuốn ngang cuốn dọc, từ trong ra ngoài
Nên ta cứ phải gỡ hoài
Cầu mong nhẹ nhỏm... lâu dài về sau.
Phận người kiếp số khác nhau
Người thì khổ bởi, cháo rau hằng ngày
Kẻ thì tình phụ đắng cay
Lại thêm Tham Hận... đoạ đày tấm thân...
Đôi lúc cũng muốn dừng chân
Buông bỏ tất cả... chẳng cần thứ chi
Khổ nỗi con cháu ta thì...
Ai đành bỏ được... để đi một mình
Vậy nên giống như Lục bình
Quanh năm trôi nổi, chùng chình trên sông
Cuối cùng không vẫn là không
Trở về cát bụi... bão giông lấp vùi...!
15.06.2014
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét